Bạn đã từng yêu hay mê đắm một điều gì đó chưa? Nếu đã từng thì tôi nghĩ bạn sẽ hi🦂ểu cảm giác của tôi lúc🧜 này?
Ngày bé, có người từng hỏi tô❀i "Lớn lên cháu sẽ làm gì? Cháu sẽ đi du lịch ở nước Pháp" và khi nhận được câu trả lời, có người lại hỏi: " Tại sao cháu thích đi du lịch nước Pháp? Vì cháu thích t🎐hế".
Thế đấy, tôi không biết trả lời như thế nà♛o và cũng không biết diễn đạt vì sao. Tôi cũng không biết tình yêu tôi dành cho nơi đây như thế nào mà chỉ thấy tình yêu ấy cứ 💟lớn dần, lớn dần theo những năm tháng học trò ngây thơ của tôi và cho đến tận bây giờ.
N💎ước Pháp ngày bé trong tâm trí tôi là những hình dung qua những cuốn sách, bài báo, lời giảng của thầy cô về một cường quốc kinh tế, chính trị, văn hoá trên thế giới với những vai trò chính trị quan trọng. Ở đó, trẻ con Pháp có nhiều thứ mà lũ chúng tôi chỉ dám ước mơ.
Nước Pháp và quê tôi là hai miền quên hoàn toàn khác biệt. Quê tôi không có những cánh đồng hoa oải hương thơm ngát ngút ngàn như thị trấn Sault, không có những lâu đài uy nghi, cổ kính đầy nét nghệ thuậ🍎t như Avignon hay Toulouse. Quê tôi ꦜcũng không có những khu vườn đầy nho chín mọng như ở Bordeaux hay những miền rừng mơ mộng như ở Fontainebleau.
Quê tôi chỉ có những cánh đồng thẳng cánh cò bay, những con sông quê lũ trẻ chúng tôi tắm mát mỗi chiều. Nơi ấy, chúng tôi thả những cánh diều mơ ước lên trời chiều. Tôi yêu quê tôi nhưng trong tôi luôn có một tình yêu mãnh liệt dành cho nước Pháp♊.
Tôi chưa một lần được đến Pháp và 🍒tôi khao khát điều đó. Ngày ngày tôi tìm hiểu về nơi đây để chờ có ngày sẽ được đ🦩ặt chân đến miền đất này.
Bạn đã bao giờ đến Pháp chưa? Nếu bạn chưa bao giờ đến Pháp, tôi có thể nói cho bạn nghe về những cảnh đẹp nơi đây mà tôi biết. Chúng ta sẽ tới Paris trung tâm kinh tế, chính trị, nghệ thuật đầy nổi tiếng của nước Pháp. Paris còn được gọi là “kinh đô ánh sáng” của thế giới, nơi có những điều mà bạn chỉ thấy trong mơ, có những thứ mà bạn chỉ dám nhìn mà chẳng dám đặt tay vào. Tôi sẽ cùng bạn đi dạo bên dòng sông Seine và chiêm ngưỡng Paris khi ánh hoàng hôn tới. Khi đã đặt chân đến nơi đây bạn nhớ hãy đến thăm tháp Eiffel nơi mà người dân Pháp 🌸luôn tự hào. Tới đó, tôi nghĩ bạn cũng sẽ thấy tự hào về những điều con người nơi đây đã làm được.
Tới ♍Pháp, tôi sẽ cùng bạn tới xứ sở của rượu vang để được một lần nhâm nhi những ly rượu làm từ những trái nho 🍌chín mọng, ngắm những cánh đồng oải hương ngút ngàn, và ru dương theo những điệu nhạc mê hồn.
Tôi dám chắc, nếu bạn chỉ đến nơi đây một lần, bạn sẽ muốn một lần nữa và nhiều hơn thế nữa. Nơi đây còn rất nhiều những địa danh mà bạn nên đến và một lần trải nghiệm nó trong đời. Hãy đến nhà thờ Đức Bà Paris, đến với cung điện Versailles, hay đến với Khải Hoàn Môn lộng lẫy, bảo tàng lịch sử, nghệ thuật Louve… nơi🐻 có lối kiến độc đáo và thiên tài. Và bạn hãy nhớ một lần đến với mùa đông đầy tuyết ở vùng Alps, hãy thả hồn vào mùa đông tuyệt đẹp nơi đây và một lần nghịch tuyết. Cái lạnh sẽ thấm vào da thịt bạn, sẽ rất lạnh nhưng tôi nghĩ sẽ chẳng bao giờ bạn quên được.
Đừng bao giờ chỉ ngắm cảnh thôi. Bạn phải một lần nếm hương vị của đặc sản nơi đây với rượu vang là số một, phô mai, gan vịt♏, gan ngỗng🙈, bánh mì…
Ở nơi đây, bạn sẽ được tiếp đón một cách nồng hậu nhất, chu đáo nhất. N🌜gười dân Pháp thật nhã nhặn, thân thiện và lịch sự. Bạn sẽ có một trải nghiệm hoàn hảo về một đất nước mong ước của mình, giống như bạn đang trở về nhà và sống trong tình thân gia đình vậy.
Nếu bạn một lần nghe ai k🐷ể về chuyến 🔯đi của họ tới Pháp. Hay một lần được nhìn qua tivi, nghe trên radio. Tôi nghĩ bạn cũng sẽ yêu nơi này ngay cái nhìn đầu tiên. Nước Pháp sẽ đánh gục những người đi đường khó tính nhất và cho họ một cái giấy hẹn trở lại lần sau.
Tôi yêu nước Pháp và say mê những cảnh đẹp nơi đây. Yêu từ những điều giản đơn nhất. Tôi yêu những con người nhã nhặn nơi này, yêu Paris tráng lệ, yêu những cánh đồng hoa ngút n𝔍gàn, những dòng sông vô tận, những khu rừng huyền bí và cả những ngọn núi tuyết khổng lồ…
Sẽ có một ngày tôi đặt chân đến nơi này. Sẽ chiêm ngưỡng Paris, thưởng thức hương thơm của hoa, vị🥀 thơm ngọt của rượu vang và phô mai, nghe những bản nhạc ru dương đậm chất Pháp, sẽ rong ruổi trên đại lộ Champs – Élysees để thấy mình bé nhỏ. Ôi! Biết bao nhiêu nơi muốn đi, bao nhiêu điều muốn biết. Tôi sợ mình không đủ sức mà đi mà ngắm, sợ cái v🌳iễn cảnh phải chia tay vùng đất này.
Nguyễn Quang Long