Hai vợ chồng tôi có hai con, một gái một trai. Lúc đầu, chúng tôi khó khăn nên con gái cũng chịu khổ cùng. Sau khi sinh con trai, vợ🧸 chồng tôi có chút tài sản. Chắc do tự lập từ nhỏ nên tính con gái tôi rất kiên định, dễ chịu nhưng khi đã khó chịu con sẽ buông hết mọi thứ. Lúc con gái lấy chồng, tôi cho cháu một ít của hồi môn. Hai vợ chồng cháu lúc đầu khá khó khăn. Gia đình chồng gây cho con gái tôi không ít khổ sở. Được cái hai đứa chịu khó làm ăn, tiết kiệm nên sau này cuộc sống khấm khá💦 hơn. Nhưng đời sống vợ chồng chúng không hạnh phúc.
Về phần con trai tôi, dù tôi hiểu trai gái như nhau nhưng chúng tôi vẫn chăm con trai cẩn thận hơn, cháu ngoan và chăm chỉ. Lúc con trai lấy vợ, tôi cho cháu nhiều hơn chị gái một chút và một căn nhà c💖ho hai vợ chồng. Sợ con gái so đo nên tôi cũng cho cháu một phần.
Gần đây không hiểu sao con gái chuyển lại cho tôi nhiều hơn phần tiền tôi đã cho cháu, bảo là để vợ chồng tôi dưỡng già. Nhưng trong ý tứ, tôi thấy cháu không vui. Quả thật vợ chồng tôi không có quỹ tiết kiệm, giờ làm được bao nhiêu đều chi tiêu hết. Tôi gọi cả hai con về thông báo sẽ chia đôi căn nhà của chúng tôi cho hai chị em nhưng con gái kiên quyết không nhận. Tôi biết tính con. Nếu không có chuyện gì,🌌 con sẽ không dứt khoát như thế. Có phải con gái tôi so đo với em trai không? Quả thật vợ chồng tôi có quý gia đình con trai hơn do chಌúng gần gũi với chúng tôi. Còn con gái, ngoài việc mua đồ, cho tiền, con không nói chuyện nhiều với chúng tôi.
Hạnh Vũ