Người yêu tôi là transguy (nữ chuyển giới nam), b💖ên ngoài trông anh như đàn ông. Chúng tôi yêu nhau được khoảng một năm thì anh ngỏ ý chúng tôi về chung nhà để tiện chăm sóc nhau, hai đứa bên nhau được hai năm rồi. Tôi về nhà anh ban đầu cũng ngại, về sau bố mẹ cho anh phòng khép kín và riêng biệt, chúng tôi tự chăm nhau nên hai bác cũng thoải mái. Tôi nhận thấy bố mẹ anh hiểu được con mình là người như thế, cũng có người đời hiểu nhầm là tomboy.
Tôi cảm nhận anh là con người sâu sắc, hiểu chuyện, có hiếu và chăm chỉ. Biết hoàn cảnh ꦡcủa mình, tôi nhận thấy anh có cố gắng nhiều trong công việc, đang làm vị trí creative trong một công ty thương mại sản xuất. Tuy nhiên, tôi biết sâu thẳm trong lòng anh có nhiều phiền muộn. Trên anh có hai người anh trai, đôi lúc họ khiến bố mẹ phiền lòng dù vợ con đầy đủ. Anh🌸 luôn tự nhủ mình cần thành công sớm để lo được cho bố mẹ, để ông bà nghỉ ngơi và tránh gây ra xung đột gia đình. Bố mẹ anh cao tuổi, có nhiều bệnh nền nên anh rất lo lắng.
Tôi băn khoăn không biết có nên ở🦩 cùng anh tiếp bởi đôi lúc anh rất cục, nóng tính. Có lần trong lúc nói chuyện với nhau ở quán trà sữa, anh vô tình nhắc tới người cũ, tôi tỏ ý bực thì anh nói: "Xin lỗi nhé dù anh không biết xin lỗi có đúng không". Nghe đến thế tôi giận lắm, chỉ muốn chia tay vì rất nhiều lần anh dây dưa với người cũ. Chúng tôi về nhà, anh ra sức xin lỗi mà tôi không thay đổi, chúng tôi cãi nhau to, anh nói tôi không tin anh rồi cả hai xô xát. A🃏nh tát rồi mắng tôi. Tôi buồn và tủi thân, định bụng lấy vali đi thì anh bảo: "Em không được đi, chúng ta sống với nhau phải hạnh phúc không thì bố mẹ sẽ có thành kiến với anh".
Bên cạnh đó anh⛎ có ám ảnh cực đại về việc gia đình anh bị xào xáo. Chuyện là vợ chồng anh trai kế trên không được hạnh phúc, trước khi ly hôn đã nhiều lần cãi vã và đánh nhau làm bố mẹ anh buồn. Anh sợ chuyện tình cảm của mình khiến gia đình buồn lòng, vì thế không muốn tôi đi theo cách tiêu cực. Anh bảo nếu đi thì cả hai cùng đi chứ không phải tôi đùng đùng như thế.
Thêm nữa là anh khá lười làm việc nhà, trừ nấu ăn; đôi khi hay sai tôi làm cái này cái kia. Lúc yêu tôi làm hết, còn khi giận dỗi tôi không làm thì anh mắng. Tôi nói nhiều và thấy anh đang dần sửa đổi. Tôi biết đôi lúc yêu nhau có giận dỗi mới là gia vị tình yêu; anh cũng quan tâm, ân cần, chăm sóc tôi. Cái tôi sợ và lo lắng là chỉ cần làm anh khó chịu, tức tối ngoài tầm kiểm soát anh là chúng tôi lại cãi nhau to, anh có thể xả tức bằng mắng chửi hay đánh tôi. Nhiều lúc tôi ước sao anh không chịu nhịn một tý để tôi ra ở riêng rồi chúng tôi vẫn yêu nhau bình thường như trước kia. Hay l🍃à tôi sai, cứ hay gây với anh làm anh khó chịu?
Vì yêu🥀 anh, tôi đã đi khỏi quê hương để lên Hà Nội sống. Thực ra cuộc sống trên này dễ chịu hơn vì người nhà tôi cũng cực đoan lại hay kiểm soát, biết chuyện tôi yêu một người transguy lại càng chì chiết làm tôi sợ hãi trốn chạy. Tôi không biết có thể đi xa hơn với anh không? Tôi không ngại khổ, không n🌠gại khó, dù sao chúng tôi có việc ổn, tương lai anh cũng muốn kinh doanh để cuộc sống ổn định hơn. Điều tôi lăn tăn nhất, liệu anh có thật sự yêu mình?
Xin kinh nghiệm từ mọi người, mong mọi người đánh giá khách quan và bỏ qua giới tính🅘 của anh. Dù sao, tôi yêu anh vì bản tính anh thật thà chứ không phải vì thế này thế kia. Giờ tình cảm tôi còn nhiều nhưng do lý trí nghĩ đến những lúc anh xấu tín🐻h nên băn khoăn. Cảm ơn mọi người.
Phúc
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc