Gần đây, dư luận "nổi sóng" trước vấn đề của tuyển U23 Việt Naﷺm và tuyển quốc gia. Tuy mới chỉ tập trung nhưng các cầu thủ liên tiếp dính chấn thương. Nhưng tôi cho rằng những gì hai đội đang làm, từ huấn luyện viên tới cầu thủ đều khiến người yêu túc quân cầu an tâm.
Tôi và rất nhiều người hâm mộ đã gửi trọn lòng tin vào những giải bóng đá sắp đến như: SEA Games 28, vòng loại World Cup 2018, VCK U23 năm sau và VCK Asian Cup.
Mục tiêu chúng ta đặt ra là HCV SEA Games 28. Tuy nhiên, nếu bạc hay đồng theo tôi không quan trọng. FIFA chưa bao giờ coi trọng SEA Games hoặc Suzuki Cup tại vùng Đông Nam Á, và cũng không căn cứ vào nó để xếp hạ🅰ng. Bởi SEA Games không nằm trong danh sách các giải đấu còn Suzuki Cup chỉ là giải giao hữu.
Cho nên, dù có giành HCV thì bóng đá Việt Nam cũng không thể nào nằm trong danh sách những nền bóng đá có tên tuổi, vậy chúng ta dồn toàn lực để tham gia hòng tìm kiếm thứ gì? Danh tiếng ư, chúng ta muốn danh tiếng ở nơi chỉ có 11 nước chơi với nhau? Hay vì câu châm ngôn mà bấy lâu nay chúng ta tự nhủ: "Không bơi nổi a𒊎o làng sao bơi🐽 ra biển lớn".
Vậy thì xin thưa, chúng ta bơi trong ao làng bấy lâu chưa chán sao, và mu🦹ốn bơi giỏi nhất bao nhiêu lần để có thể tự tin bơi ra biển lớn? Thậm chí đây còn không phải ao làng, đây là cái ao tù nước mưa và chẳng có con đường nào ra biển lớn.
Người Việt Nam thường rất háo da🍨nh, muốn vô địch, không vô địch này thì vô địch nọ, và phải ở một tầm nào đó, nghĩa là phải hơn người... điều này thật đáng buồn. Chúng ta càng chứng minh thì càng không có ai quan tâm, tất cả chỉ là những lời khen sáo rỗng và có không ít n🐽gười lấy đó làm sướng.
Đối với tôi, mục tiêu phấn đấu quan trọng nhất là lọt vào vòng loại World Cup 2018 bằng hai con đường, hạng m🧸ột và hạng hai có thành tích tốt. Đó mới là đại dương. Khi nào lọt vào 10 đến 14 đội mạnh nhất Châu Á và Châu Đại Dương thì mới là lúc nền bóng đá Việt Nam bắt đầu có tên trong danh 🐼sách bóng đá thế giới.
Tất cả đều phải bắt đầu từ một bậc thang, dù chỉ là một chấm. Từ đó sẽ gạch tiếp thànꦫh hàng từ những thế hệ sau. Đó mới là thượng sách. Vào sân chơi lớn của thế giới, chúng ta chỉ cần cố gắng kiếm được một t🐻rận thắng, một trận hoà, hoặc hai trận hoà là tốt.
Nếu không lọt vào vòng trong nữa thì mục tiêu mà chúng ta cần đặt ra là vượt qua vòng loại. Đây mới là sông dài biển rộng, còn SEA Games và AFF Suzuki Cup chẳng là gì nhiều.
(Xem thêm: )
Đừng sợ không bơi được ra biển, chỉ sợ𝕴 không dám đứng dậy, đi đàng hoàng ra bờ biển và bơi thôi. Mục tiêu đặt ra đừng sợ không đáp ứng nổi, hôm nay không được thì mai sẽ qua được, thấy mục tiêu thì ắt sẽ tìm ra phương tiện để đến đó.
Dân tộc lớn có giấc mơ lớn, dân tộc nhỏ bé thì có giấc mơ nhỏ. Con đường chúng ta đang đi, cách ông Miura đꦐang làm rất độc lập, tự tin mà không sợ hãi. Ông hiểu và tìm đường ra đại dương nhưng không qua ao, sông thì sao ra biển nên vẫn nắm SEA Games U23 để thoả mãn những người có suy nghĩ nhỏ nhằm mượn đường ra biển lớn thông qua tuyển Việt Nam. Ít nhất ông ấy đã thành công với U23 được một vé ra biển rộng để bơi.
Sau trận đấu, Miura từ tốn nhắc lại không thể đánh giá U23 Hàn chơi tốt hay dở, thế nhưng tuyển Việt Nam học nhiều từ U23 Hàn vậy mà không tꦬhua... đó là câu trả lời "đánh thẳng" vào vị HLV Hàn vì đã ngạo mạn, thiếu tôn trọng đồng nghiệp.
Một HLV chưa danh tiếng như Miura nhưng lại có cách hành xử kín đáo, tự trọng và tự tin, 🐟cùng những thành tích từ giao hữu tới giải chính thức, khiến chúng ta có quyền hy vọng vào một tươ🐼ng lai tươi sáng của bóng đá nước nhà.
Lối đá Miura, sức mạnh này thấp thoáng trong U23 tới tuyển rất rõ ràng, rất khác biệt và ổn định, nó cũng mang dáng dấp tự tin, điềm tĩnh. Bóng đá chúng ta may mắn khi có 🐎người như vậy. Hãy cùng ông ấy hít thật sâu, bước thật chắc, thong thả và cùng bỏ qua suy nghĩ cũ, bỏ lại ao làng sau lưng để thấy bờ biển trước mặt, đó là con đườn🍃g duy nhất của chúng ta.
>> Xem thêm:
Chia sẻ bài viết của bạn về bóng đá, thể thao tại đây.