Người gửi: Tống thuỳ Linh
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: chúng ta phải làm gì?
Tôi không phải là một nhà báo nhưng khi đọc bài về cái chết của anh Tuấn thực sự tôi muốn viết một cái gì đó. Tôi đ𒉰ang là sinh viên của khoa tiếng Nga trường Đại học Ngoại ngữ Hà Nội, tôi cũng có một ước muốn là có thể đi du học ở Nga nhưng bây giờ tôi thấy mình thật sai lầm khi mong đi sang bê🌸n đó.
Nhìn thấy di ảnh của anh Vũ Anh Tuấn tôi không khỏi không đau lòng. Anh ấy còn quá trẻ, chỉ hơn tôi hai tuổi thôi mà giờ đây đã ra đi. Tại sao tình trạng không ổn định bên đó đã kéo dài từ lâu lắm rồi mà chính phủ Nga không thể kiểm soát được. Và chúng ta có thể làm gì cho những lưu học sinh của đất nước mình ở đó? Có lẽ nào những sinh viên đó cứ phải sống trong lo sợ, chẳ💛ng biết mình sống hôm nay mà không biết tới ngày mai? Nếu như vậy chẳng thà về nước học cho an toàn. Chẳng ai muốn tha hương cả. Tất cả cũng chỉ vì mong muốn được tri thức v🐠à có chỗ đứng trong xã hội.
Tôi xin chia buồn đến gia đình anh Tuấn và cũng xin được nói với các bạn cùng trang lứa rằng sinh viên Việt Nam không thể không 🔯làm gì. Chúng ta phải lên tiếng. Hành động của những kẻ côn đồ đó đáng phải bị trừng phạt đúng với những gì chúng đã gây ra.Đó không phải là hành động của một con người. Tôi tin công lý sẽ thuộc về chúng ta, những người yêu chuộng hoà🌞 bình.
Người gửi: Hoàng Lâm
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: ...
Tất cả những sinh viên ngoại quốc chúng tôi muốn được chia buồn cùng thân nhân của Tuấn. Tôi không biết nỗi buồn đau ấy lên tới đỉnh điểm nào, nhưng có lẽ đây sẽ là nỗi đau vô hạn của gia đình Tuấ💝n cũng như bạn bè và tất cả những người quen biết Tuấn.
Tôi là bạn học cùng lớp của Tuấn, hiện cũng cùng Tuấn học tại đất Nga này, tôi xin quỳ xuống để tưởng niệm cho một trong những người bạn thân nhất 🔯của tôi. Cũng qua đó, tôi thay mặt cho toàn bộ sinh viên Việt Nam, đang học ở Tambov-Nga cùng san sẻ nỗi thương đau này.