Có lẽ cả đời này có nằm mơ cũng không thể tin một đứa mỏng manh dễ vỡ như mình lại được đến một đất nước Đan Mạch học tập. Một nơi xa lạ mà rất dễ gần, một nơi khác biệt nhưng lại dễ hòa nhập. Sống ở thành phố Copenhagen, tôi không nghĩ nó lại có nhiều xe đạp đến vậy, người dân ở đây không ưa chuộng những thứ quá hiện đại. Từ những công viên, đến những ngồi nhà, mỗi khung cảnh đều mang nét cổ kính và mộc mạc. Và điều "dị" nhất là số lượng lớn xe đạp ở đây có thể so sánh v꧋ới số lượng xe máy ở Sài Gòn. Quả khó tin nhưng đó là sự thật. Tôi yêu nét mộc mạc này, cuộc sống của chúng ta luôn cần những thứ giản dị như vậy.