Tôi quá sốc vì bình thường anh vẫn rất chăm lo gia đình, không có biểu hiện gì khác. Tôi đã khóc cạn nước mắt, viết thư tuyệt mệnh để lại và định tự tử, nhưng chồng tôi van xin tôi tha thứ. Anh nói, anh phải có trách nhiệm với đứa bé kia, còn mẹ nó thì anh không còn💦 tình cảm gì♒ nữa.
Tôi cắt tiền xây nhà, phần vì hận, phần lo lỡ sau này phải một mình nuôi con. Anh tự gom góp tiền lꦗàm ăn về đưa cho má xây tiếp. Anh bán cả xe hơi để đưa lại cho tôi khoản tiền trước đó tôi bỏ ra. Tôi cấm anh không được xuống cơ sở làm ăn dưới tỉnh nữa, vì mẹ con cô ta ở dưới đó, anh cũng đồng ý ở nhà, chỉ suốt ngày hay nhậu và buồn.
Tôi cảm giác như chồng tôi đang rất sòng phẳng, tôi muốn gì anh làm cái đó. Giờ tôi cũng không biết nên như thế nào. Nếu ly hôn, sẽ tạo điều kiện dễ dàng cho anh ta cưới cô kia, hai con tôi thì mất cha, mất luôn quyền lợi là nhà cửa và tài sản của bà nội. Sống chung thì không thể. Tôi đã nghĩ đến việc ly thân, nhưng cả cuộc đời tôi coi như bỏ hay sao, trong khi anh ta vừa được tôi vừa được sống với người đàn bà nọ. Thật rối bời trăm nỗi, không biết làm sao... Thu Thủy (Cần Thơ)
Trả lời:
Chị Thu Thủy thân mến,
Từ một cuộc sống đủ đầy 𝔍hạnh phúc, đùng một cái như rớt ngay xuống địa ngục, chưa hề có chút nào gọi là chuẩn bị tâm lý, chị tuyệt vọng như vậy cũng là điều có thể chia sẻ được. Dù sao đi nữa, giờ thì chuyện đã rồi. Một đứa trẻ đã ra đời, đòi hỏi trách nhiệm của người lớn. Cư xử sao cho đúng là người lớn mới khó, chứ viết thư tuyệt mệnh, tự tử, cấm đoán... là chuyện dễ, ai làm cũng được, chỉ có điều càng làm vậy, càng sinh ra nhiều chuyện rối hơn mà thôi.
Tôi thông cảm với chị - trong trường hợp này ghen là đúng. Chị có thể tìm đến tận nơi, gặp người đàn bà kia bình tĩnh hỏi cho ra lẽ, x✤em đứa trẻ có đúng là con chồng mình không, xem có phải đối với cô ta chồng mình không còn tình cảm không, xem cô ta có nhất định đòi chồng mình phải cưới không hay là đã có người đàn ông nào khác. Nếu cần khẳng định, có thể nhờ thử ADN cho đứa trẻ, để chắc chắn về cái "trách nhiệm" mà chồng chị nói tới. Tôi tin, khi đã tường tận mọi chuyện, chị sẽ có cách xử lý vấn đề.
Trong trường hợp này, có khi người đàn bà kia sẽ đi lấy chồng khác, có khi cô ta nuôi đứa trẻ, có khi chính gia đình chị nhận nuôi đứa t🅺rẻ. Nếu lòng còn thương chồng, thương con, chị nên thu xếp cho trọn vẹn gia đình. Chuyện nhà cửa, tài sản của bà nội các cháu cũng là chuyện phải nghĩ, nhưng đừng để nó xen vào đây. Cũng khó có chuyện vì chị ly hôn mà con chị mất quyền lợi, vì dù sao đi nữa hai cháu vẫn là con anh, vẫn là cháu nội của bà.
Chồng chị đang cố gắng chứng tỏ mình hối lỗi, mình vẫn còn yêu quý, trân trọng gia đình. Chị không nên đụng chuyện là nghĩ tới giải pháp tiêu cực. Trường hợp nào cũng cần hiểu rõ ngọn ngành rồi hãy quyết định. Như xe chạy giữa đường đang ngon trớn bỗng gặp ổ gà ổ voi, thì cũng phải tính đường, dựng xe lên mà chạy tiếp chứ chẳng lẽ nằm hoài dưới hố. Tôi nghĩ biết đâu trong việc này cũng có cái may: chị phát hiện ra kịp, xử lý được thì yên mọi bề, nếu không phát hiện ra, kéo thêm 5-7 năm "trách nhiệm" của anh nữa, không biết lúc đó🌄 chuyện gì sẽ ♌xảy ra...
Theo Phununonline