Nguyễn Nhật Anh và tài sản đắt tiền nhất là chiếc xe đạp. |
Mẹ và Anh sống trong căn nhà gỗ liêu xiêu chỉ rộng hơn 4m2 ở xã nghèo Ea Bok, huyện Cư M’gar (Đăk Lăk). Căn nhà bé xíu nồng mùi gỗ mục, trống trơn không có vật dụng gì đáng giá ngo𓄧ài chiếc giường và cái bàn.
Bố của Anh bỏ đi từ khi Anh còn bé xíu. Nhà không có một tấc🅠 đất cắm dùi, mẹ của Anh phải làm thuê quanh năm để nuôi hai chị em ăn học.
Vì phải dựng nhà trên đất mượn của người khác nên suốt 12 năm học phổ thông, Anh và gia đình đã phải chuyển nh♒à 13 lần. Căn nhà gỗ mục của gia đình Anh cứ phải tháo ra rồi lắp lại nên dù được chắp vá nhiều chỗ vẫn rệu rã lung lay.
Vì nhà xa trường nên mẹ của Anh đã vay mượn khắp nơi, mua cho chị em Anh một𓄧 chiếc xe đạp cà tàng để đến trường. Không năm học nào chị em của Anh có quá 2 bộ đồ để thay đổi. Dù vậy, cả hai chị em đều vượt khó, suốt 12 năm học đạt học sinh giỏi, riêng Anh đạt danh hiệu học sinh giỏi Hóa cấp tỉnh.
Chị của Anh đang học năm thứ 2 ĐH Sư phạm TP HCM. Việc chu cấp cho con gái đi học đã nằm ngoài♋ khả năng của bà Bùi Thị Mai. Dù rất vui mừng khi nhận được giấy báo nhập học của ĐH Y Dược gửi cho Anh, b൲à Mai vẫn không ngăn được hai dòng nước mắt vì không biết lấy đâu ra tiền để cho con nhập học.
Chia sẻ gánh nặng với bà Mai và Anh, trường THPT Cư M’gar nơi An✱h từng theo học đã tặng Anh suất học bܫổng trị giá 500.000 đồng. Bà con lối xóm cũng quyên góp tặng Anh được gần 3 triệu đồng.
Tuy nhiên số tiền này vẫn chưa thấm vào đâu so với chi phí và học phí cho m🐻ột tân sinh viên còn hoàn toàn bỡ ngỡ với môi trường sống 🌺ở một thành phố lớn.
Anh vẫn lạc qua🌌n bày tỏ quyết tâm sẽ vượt khó để theo học đến cùng. Những lúc thấy mẹ lo lắng, Anh vẫn động viên mẹ: "Con sẽ vừa học, vừa làm gia sư, hoặc chạy bàn ở các quán ăn mẹ ạ".
(Theo Tiền Phong)