Ở tuổi 24, Charles Woo Ryu trông như bao thanh niên đang thự🌜c tập ở tổ chức từ thiện tại Los Angeles, Mỹ, nhằm giúp người Triều Tiên đào tẩ🌞u. Nhưng người đàn ông trẻ tuổi này có những trải nghiệm khó quên trong hành trình trốn sang Mỹ, Mirror ngày 26/10 đưa tin.
Charles sinh ra t♊rong tầng lớp đáy của xã hội T🧜riều Tiên. Cậu từng bị người bố Trung Quốc bỏ rơi. Trướ꧋c năm 11 tuổi, mẹ cậu bà Jen Jin Hee qua đời. Số phận định sẵn cho cậu con đường học, nhập ngũ và sau đó là làm công 🌼việc đồng áng suốt phần đời còn lại.
Theo Charles, đói là nỗi ám🐭 ảnh của nhiều người dân Tr⛎iều Tiên. Tình trạng trở nên trầm trọng hơn khi năm 2009, chính phủ đột ngột tuyên bố giả🐻m giá đồng nội tệ. Quyết định khiến khoản tiết kiệm nhiều người tích cóp mất giá.
Nhưng thiếu ăn không phải là bꦫức tranh chung trong xã 🔥hội Triều Tiên ngày đó. "Có một tầng lớp 'trung thành' không phải lo về đói ăn, họ không phải bỏ bữa", Charles nói.🅰 Với cậu, họ là những n♎gười béo và mặc đẹp. Trước sự kiện đồng tiền hạ giá, những gia đình này đã💫 mua sẵn thực phẩm và hàng hóa để dự trữ.
Phần lớn người Triều Tiên như Charles không biết về cuộc sống ngoài làng. Họ không có Twitter, Google, Facebook và Internet bị chặn. Song nhờ người anh kế ở Trung Quốc, Charles có đượ💮c những đĩa DVD của điện ảnh Hollywood, của Hàn Quốc. "Tôi khóa cửa, nằm dưới chăn với các bạn tôi, vặn loa nhỏ nhất có thể", Charles kể.
Phi♐m ảnh nước ngoài bị cấm ở Triều Tiên vì bị cho là sản phẩm tuyên truyền và nhằm biến người Triều Tiên thành nô lệ. Charles cho biết tất cả nội dung được chiếu trên truyền hình trong nước đều liên quan đến các lãnh đạo.
Cảnh sát Triều Tiên thẳng tay trừng trị những người lén tiếp xúc với văn hóa phẩm ngoại quốc. "Trước khi đến nhà bạn, họ cắt điện đℱể đĩa DVD bị kẹt trong đầu đĩa", Charles nói. Nếu không có tiền hối lộ, người bị phát giác sẽ phải vào trại cải tạo lao động 10 năm.
Năm 13 tuổi, học sinh tr🌞ong trường Charles phải chứng kiến cảnh một người đàn ông bị trói vào cọ🍒c gỗ, bị trừng phạt do có liên hệ với Hàn Quốc.
Cuộc sống của Charles bước sang một giai đoạn khác khi cậu được bố lén đưa sang Trung Quốc năm Charles 14 tuổi. "Tôi có thể ăn những thứ tôi muốn, xem những gì tôi muốn", Charles 𓆏nói.
Tuy nhiên, khi cảnh sát Trung Quốc trả cho người dân hơn 75 USD để báo về người Triều Tiên đào tẩu, Charles cùng hàng trăm người Triều Tiên khác, bịꦫ bắt và đưa trở lại Triều Tiên༺.
14 tuổi, Charles vào trại lao động cải tạo vì tội cố trốn khỏi Triều Tiên với thời gian chấp hành án không xác định. "Tôi còn là một đứa trẻ, mọi người nói tôi sẽ ổn thôi, cứ nói với họ cháu không biết gì chỉ muốn đi 🍷tìm thức ăn", Charles kể.
Triều Tiên bác bỏ sự tồn tại các trại cải tạo lao động ở nước nà✅y. Tuy nh💯iên, một báo cáo của Liên Hợp Quốc năm 2014 ước tính có 120.000 người bị giam giữ trong những trại cải tạo lao động ở Triều Tiên.
Cái đói theo cậu bé Charles vào𒉰 trại cải tạo lao động. Cậu chỉ được phát một nắm ngô mỗi ngày dù làm việc cực khổ 18 tiếng. "Họ 😼ngâm ngô trong nước lâu đến mức ngô nở gấp đôi kích thư🥂ớc ban đầu", Charles nói.
Quá đói, Charles ăn cả cây𓃲 có độc. Cậu ốm, tiêu chảy và không mở nổi mắt. "Tôi nghe thấy một người quản trại lớn tiếng 'sao các anh không trả người này về nhà, cậu ta thậm chí không thể làm việc'", Charles kể.
Một quản trại cùng quê Charles đến đưa cậu về nhà. 16 tuổi, Charles trở lại xã hội với một tươnꦆg lai mờ mịt. Cậu thuộc tầng lớp thấp của xã hội, không 💛bố mẹ và bị kết án cố trốn khỏi Triều Tiên.
Lựa chọn duy nhất Charles có là làm việc ở mỏ than, nơi các đường hầm được những thiếu niên không có tay nghề dựng nên. Làm việc ở꧂ môi trường nguy hiểm, thường xảy ra tai nạn sập hầm, Charles chỉ nhận được bát cơm nhỏ mỗi ngày, không có tiền lương.
Năm 2011, Charles quyết định đào tẩu khi 17 tuổi. Trốn khỏi mỏ than, cậu đi lậu vé tàu hỏa đến biên giới Trung Quốc. Charles theo dòng người Triều Tiên vượt khúc sông sâu và chảy mạnh vào Trung Quốc, suýt đuối♏ nước khi trượt ngã vào đá.
Sang được bờ bên kia 🅘với hành trang còn lại chỉ là quần áo, Charles đi lang thang vào rừng vì sợ bị bắt và đưa trở lại Triều Tiên. Một người đàn🎃 ông Trung Quốc phát hiện Charles nằm đói lả bên đường đưa cậu về nhà, cho ăn và uống thuốc.
Một người tr🦩uyền giáo Hàn Quốc được ông liên hệ giúp đưa Charles lên xe buýt để tới nhà bố đẻ ở Trung Quốc. Gia đình quyết định đưa Charles vượt biên sang Mỹ để xin tỵ nạn. "Dù tôi gặp nhiều nỗi buồn và gian truân, Chúa và nhiều người khác đã luô﷽n giúp tôi dọc đường", Charles nói.
Theo Charles, bất chấp Triều Tiên và Mỹ đang đứng trước nguy cơ chiến tranh, người dân Triều Tiên muốn hòa bình bởi phần lớn t♚rong 25 triệu dân đang sống cảnh thiếu ăn.
"Giờ đây ngồi cùng gia đình nhận🗹 nuôi tôi, dùng bữa trong thanh bình, không ai đuổi theo tôi... Đó là lúc tôi nhận ra đây là hòa bình",🦹 Charles nói.
Vũ Phong