Một kẻ giơ dao đe dọa, trong khi hai người còn lại đè Steven (13 tuổi) và Bobby (10✨ tuổi) xuống đất. Chúng sau đó dùng băng dính cột tay chân và bịt miệng của Stev♒en và Brian.
Steven🦩 bị dìm xuống nước, còn Bobby vờ bất tỉnh sau khi trúng đòn. Ba kẻ tấn công lấy xe đạp của hai nạn nhân, đi khỏi hiện trường. Chờ nguy hiểm qua đi, Bobby gỡ băng dính rồi kéo bạn bất tỉnh lên bờ, cõng tới nhà dân gần đó cầu cứu. Nhờ được cấp cứu kịp thời, Steven may mắn sống sót. Hôm đó là một buổi chiều tháng 7/1991.
Nhận được tin báo, cảnh sát thị trấn Waterford, bang Connecticut tới hồ nước để thu thập bằng chứng. Theo lời Bobby, kẻ tấn công đã vứt cần câu và hộp đồ của hai nạn nhân xuống nước nên dù vớt đượ🔥c lên, dấu vân tay trên đó đã bị xóa.
Bên dưới cống chất thải gần hồ nước, cảnh sát tìm thấy cây gậy bóng chày được dùng làm hung khí nhưng trên bề mặt cũng không có dấu vân ♌tay. Mọi ꦅdấu vết khác như sợi tóc, sợi vải trên cây gậy bị cuốn trôi theo dòng nước.
Tìm gặp những nhà dân gần hồ nước, cảnh sát được một phụ nữ cho biết cùng ngày xảy ra vụ tấn công có thiếu niên lạ mặt gõ cửa nhà xin ăn vì bị hạ đường huyết. Theo mô tả của nhân c🍒hứng, thiếu niên này đ🎉eo kính và có vết sẹo lồi trên cẳng tay.
Được mời vào trong và uống hết cốc nước cam, thiếu niên này đã rời đi. Tuy nhiên, một lúc sau, cậu ta tiếp tục lảng vảng ở sau n♓hà người phụ nữ với hai người bạn khác, trên tay ba người cầm theo gậy bóng chày và cuộn băng dính. Bị nh🉐ân chứng dọa sẽ gọi cảnh sát, nhóm thiếu niên đã rời đi.
Vì ba nghi phạm đi bộ, cảnh sát cho rằng chúng không đi xa và tổ🌟 chức lực lượng lái xe quanh địa phương để truy tìm. Cuối cùng, họ phát hiện Brian Davis (17 tuổi) có vết sẹo trên cẳng tay và đeo kính mắt giống với mô tả nhân chứng.
Tiếp theo, cảnh sát phỏng vấn hàng xóm và người thân của Brian, từ đó xác định được hai thiếu niên mà Brian hay chơi cùng là Christopher Green (16 tuổi) và Trystan Speedwell (15 tuổi). Cả ba nghi phạm này🔜 có ngoại hình trùng khớp với mô tả của nhân chứng nhưng đều nói không dính líu tới vụ tấn công. Trong ba người, Brian và Trystan không có tiền án tiền sự, nhưng Christopher đã có nhiều lần ăn cắp vặt và ẩu đả nên bị nghi là kẻ cầm đầu vụ tấn côꦓng.
Tại nhà của Christopher, cảnh sát tìm thấy con dao giống như⛦ nạn nhân miêu tả. Dưới tầng hầm, cảnh sát thu được đôi giày còn ướt và dính bùn. Khi được hỏi💫, Christopher nói do đi vào vũng bùn trên đường.
Không có chứng cứ gì khác, cảnh sát tập trung vàꦬo đôi giày. Để xác định vết bùn này có phải xuất phát từ hồ nước nơi hiện trường hay không, cảnh sát thị trấn Waterford gọi điện khắp nước Mỹ để xin trợ giúp. Thông qua FBI, cảnh sát tìm tới nhà khoa học thuộc đại học bang Connecticut, có chuyên môn trong lĩnh vực hồ học, chuyên nghiên cứu về vi sinh vật và hệ sinh thái nước ngọt.
Theo nhà khoa học,🐓 vùng nước nào cũng có chứa hàng trăm hoặc hàng nghìn chủng tảo silic, dạng vi sinh vật đơn bào. Thành phần và tỉ lệ của các loài tảo silic có thể được c💛oi là "dấu vân tay" đặc trưng cho mỗi vùng nước.
Để lấy mẫu𒀰 v🐈ật, nhà khoa học đầu tiên tách một phần bùn từ đôi giầy của Christopher, thêm hỗn hợp axit sulfuric và kali dicromat để loại bỏ phần đất trong đó, chỉ để lại các sinh vật có thể còn sống trong nước.
Trong mẫu vật lấy từ đôi giày, nhà khoa học tìm thấy số lượng lớn của ba loài tảo nước ngọt thuộc cùng chi Eunotia. Sau khi đối chiếu, nhà khoa học thấy mẫu vật lấy từ hiện trường cũng tập trung lượng lớn ba loài tảo nước ngọt Eunotia với thành phần tương tự. Dựa trên chứng cứ này, cảnh sát nhận định Christopher đã có mặt tại hiện trường gây án. Cảnh sát sau đó bắt giữ cả ba nghi phạm về tội Hành hung và Giết người bất thành.
Công tố viên cáo buộc, ba nghi phạm hôm đó đi loanh quanh thị trấn cùng với băng dính, dao, và gậy trong người với mục đꦐích cướp tài sản hoặc giết hại. Ban đầu, chúng mượn cớ vào nhà một phụ nữ để do thám tình hình nhưng đã từ bỏ ý định khi bị dọa gọi cảnh sát. Sau đó, ba bị cáo đã bắt gặp và gây án với hai nạn nhân câu cá bên hồ.
Christopher được ch📖o là kẻ cầm đầu, người trực tiếp đánh đập ༒hai nạn nhân.
Cuối cùng, Christopher và Brian bị kết tội và tuyên phạt tối thiểu 18 năm tù. Vì chưa đủ 16 tuổi, Trystan được đưa ra xétꦐ xử tại tòa án dành cho người chưa thành niên, sau đó được chấp hành án tại cơ sở giáo dưỡng.
Đây là vụ án đầu tiên tại Mỹ sử dụng tảo silic làm chứng c💧ứ chứng minh nghi phạm có mặt tại hiện trường. Sau khi thấy phương pháp này được dùng thành công, cảnh sát ở Thụy Sĩ cũng đã phá án bằng cách đối chiếu thành phần tảo silic tìm thấy trong phổi của nạn nhân chết đuối với mẫu vật trên bề mặt bàn đạp phanh ôtô của nghi phạm.
Quốc Đạt (Theo The New York Times, Danelle Morton)