Đọc hai bài viết về cách đối xử của người chủ quán Việt với khách Việt ở khu phố "Tây" và ngược lại, tôi không thể đồng tình với bất cứ ai. Người khách thì bất bình vì cảm thấy bị sỉ nhục. Người bán thì lại bực mình vì khách Việt hay hống hách, lên mặt. (Xem chi tiết: Quán bia phố 'Tây' Sài Gòn từ chối khách Việt; Nhiều khách Việt hống hách khi vào quán ăn phố 'Tây')
Tôi đã từng෴ bán quán cà phê nhiều năm. Quán của tôi có khách Tây, khách Việt. nhưng tôi luôn𝓡 giữ phép lịch sự của nhà hàng.
Nếu các v☂ị là chủ quán, thì dù là khách có hống hách thế nào họ vẫn l♛à thượng đế. Nghề buôn bán là làm dâu trăm họ mà. Ai gọi cũng phải thưa, chứ không thì buôn bán làm sao?
Tôi đã g𝔉ặp những ông khách vào quán 💛uống nước cho giã rượu, kết quả là nôn ọe khắp nơi. Thế là lại phải đi quét dọn. Còn việc bị khách lên mặt quát nạt, làm điệu hống hách thì là việc cơm bữa.
Khách mà đã mắng thì chỉ có ಌcách xin lỗi, rồi làm sao cho họ đi càng nhanh càng tốt, 💯chứ để họ ở đó thì làm sao mà buôn bán được?
Còn nếu là khách, thì theo tôi phép lị🤪ch sự là cần thiết để người khác lịch sự với mình. Nếu gặp nhà hàng nào bán như đuổi khách thì ta cứ đi cho nhanh, không bao giờ trở lại. Đôi co với những kẻ không biết bán hàng cũng chả để làm gì.
Các vị khách Tây ♒ghé quán cà phê của tôi cũng nhiều. Quán tôi nằm trên đường quốc lộ 1A. Tôi nói tiếng Anh cũng✨ khá nên các hướng dẫn viên du lịch hay cho xe dừng lại uống nước và nói chuyện.
Tôi ꧑chưa bao giờ tính tiền khách Tây cao hơn khách Việt. Tôi cũng đối xử lịch thiệp với khách Tây y như khách Việt. Đơn giản là tôi không có thói quen phân biệt đối xử vì màu da.
Tôi tính 🥃tiền theo trị giá món hàng mình bán, chứ không phả♑i để ăn chặn gì của ai, nên ai ít tiền hay nhiều tiền cũng phải trả với giá như nhau thôi.
Đấy là nhiều năm về trước. Bây giờ thì tôi đã định cư ở nước ngoài. Lần gần đây nhất về ♏thăm Việt Nam, tôi dẫn theo một nhóm bạn 🧸Tây tóc vàng.
Đi với chúng thật khổ, qua bến phà Cần Thơ 📖bị chặt chém giá gấp rưỡi. Ra Huế thì tôi phải bắt lũ bạn đi về khách sạn trước, một mình tôi đi mua kem chống nắng cho cả đám, nếu không thì trả giá gấp đôi.
Tuy vậy khi vào quán ꦬvới bạn Tây thì chủ tiệm nào cũng lịch thiệp mời mọc. Chắc là họ nghĩ Tây nhiều tiền hay sao ấy. Thực tế thì bạ🔴n tôi cũng nghèo như mọi sinh viên khác.
Nhiều người Việt chúng ta còn làm ăn rất kì quặc: gặp ai chém được thì chém, và đối xử với người khác nhau chỉ vì tiền. Đấy là cách làm ăn xưa cũ theo kiểu 𝔍cơ hội.
Để cho tình trạng người Việt khinh khi người Việt đừng xảy ra nữa, xiܫn mọi người hãy tôn trọng lẫn nhau trước đã.
>> Xem thêm: 💟 Bị 'chém' một triệu đồng cho 4 miếng dứa 🍷ở Hồ Gươm
Khanh
Chia sẻ bài viết, câu chuyện về cách phục vụ khách hàng tại đây