Gia đình tôi rất khắt khe nên꧑ cuộc sống của tôi bị giới hạn rất nhiều. Khi bước vào cái tuổi đẹp nhất đời người con gái lúc 17, 18 tuổi thì tôi gặp anh, rồi anh ngỏ lời yêu tôi. Tôi đến bên anh ngu ngốc đến mức độ không biết một cái gì. Một lần tôi trót lỡ trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái mà không biết cảm giác đó như thế nào. Từ đó về sau, tôi theo anh và chung thủy chờ đợi anh có sự nghiệp sẽ cưới tôi.
8 năm chờ đợi không chút danh phận, đến khi tôi quá mệt mỏi bắt buộc anh phải cưới thì anh mới chấp nhận cưới. Chúng tôi cưới nhau được 3 năm thì có con rồi nuôi con. Tôi không biết và chắc từ bé đến giờ chưa từng hiểu tìn𝓰h yêu là gì. Chồng tôi và tôi gặp nhau là꧅ cãi nhau, dùng những lời lẽ chua chát nhất dành cho nhau, coi nhau không khác gì kẻ thù. Một năm 12 tháng nhưng chắc chúng tôi quan hệ với nhau chưa được 5 lần từ khi cưới đến giờ. Tôi sống trong sự câm lặng ngu ngốc đến mức điên dại.
Xin hãy cho tôi biết tình yêu là gì? Có phải vì rào cản đạo đức gia giáo quá mức khiến tôi không đáng được yêu? (Thai Ngoc)
Trả lời:
Chào bạn,
Tình yêu không có khái niệm và định nghĩa cụ thể. Nó được xem là hiến dâng vì hạnh phúc và cũng có thể xem đó là một sự ích kỷ và chiếm đoạt, mà nế🧔u người ta không đạt được thì đó chính là bất hạnh.
Đạo đức là tiêu chuẩn để tình yêu đi và🃏o nền nếp. Đạo đức gia giáo là đạo đức gia đình th༺eo một nền giáo dục nào đó, có thể đạo đức gia giáo Phật giáo, Công giáo và Nho giáo… Nếu gia giáo quá mức người ta gọi là “bảo thủ”.
Bạn🧸 đã có chồng, tức đã có tình yêu. Trừ khi bị ép buộc mới không có tình yêu, đáng tiếc là bạn không tự nhận ra nó trong chính mình và tình cảm của mình. Bạn không biết cách chia sẻ với chồng con thì tự ở đấy trở nên “địa ngục”. Bạn hãy điều chỉnh tâm lý mình để sống cho chồng con, lúc đó b♎ạn sẽ nhận ra tình yêu và hạnh phúc.
GS. TS. Vũ Gia Hiền