Trong bốn thập kỷ thi hành chính sách "náu mình chờ thời" của Đặng Tiểu Bình, Trung Quốc tập trung mọi nỗ lực để trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Sự phát triển vượt bậc về kinh tế đã thúc đẩy nỗ lực hiện đại hóa quân đội, với mục tiêu "đẳng cấp toàn cầu" vào thập niên 2020, theo SCMP.
Vào thập niên 1970, đội quân 6 triệu người của Trung Quốc bị đánh giá trang bị lạc hậu và hệ 🌳thống chỉ huy thiếu hiệu quả. Nhân lực thừa quá nhiều khiến các nguồn lực dành cho công tác đào tạo và chương trình phát triển vũ khí của quân đội bị thu hẹp.
Từ năm 1978, khi T♔rung Quốc thi hành chính sách "mở cửa", Đặng Tiểu Bình yêu cầu quân đội giảm ngân sách quốc phòng, tinh giản lực lượng với 3,5 triệu binh sĩ bị giải ngũ. "Trung Quốc phải cắt giảm nhiều ưu tiên cho quân đội để tập trung vào phát triển lĩnh vực kinh tế, chính trị và ngoại giao", chuyên gia quân sự Antony Wong Dong cho biết.
Để đối phó với ngân sách quốc phòng bị cắt giảm, Đặng Tiểu Bình cho phép quân đội Trung Quốc làm kinh t♔ế để phát triển các nông trường, nhà máy.🦄.. Quân đội Trung Quốc lúc đó không chỉ có chức năng phòng thủ mà phải hỗ trợ các chương trình hưu trí, nhà ở và y tế. Nhiều đơn vị quân đội Trung Quốc tăng thu nhập bằng cách bán sản phẩm dư thừa từ nông trường.
Tổng cục Hậu cần của quân đội Trung Quốc gặt hái thành công với một nhãn hiệu thuốc chữa đau dạ dày vào những năm 1990. Nhiều đơn vị khác ký hợp đồng với cácꦗ doanh nghiệp tư nhân, xây dựnಌg mạng lưới kinh doanh rộng lớn. Các bệnh viện và khách sạn quân đội mở cửa phục vụ người dân, một số nhà kho và doanh trại được cho thuê và các đơn vị công binh tham gia xây dựng công trình dân sự.
Doanh thu lớn góp phần giảm áp lực ngân sách quốc phòng nhưng tạo điều kiện cho tình trạng tham nhũng xuất hiện trong hàng ngũ quân 𝔉đội Trung Quốc. Nhiều phương tiện 𒀰quân sự được sử dụng để buôn lậu, các sĩ quan cao cấp lợi dụng chức vụ để tư lợi.
"Trong giai đoạn thập niên ⛦1980-1990, nhiều tàu chiến và tàu ngầm của hải quân Trung Quốc được sử dụng để buôn lậu ôtô, đồ gia dụng và nꦉhiên liệu từ nước ngoài", một sĩ quan hải quân Trung Quốc cho biết.
Nạn tham nhũng hoành hành trong quân đội, buộc chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân ra lệnh chấm dứt chính sách cho phép quân đội làm kinh tế từ năm 1998. Tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ đã giúp Trung Quốc tăng đáng kể ngân sách quốc phòng, bù đắp lại khoả♍n thâm hụt khi hoạt động kinh doanh của quân đội bị chấm dứt.
Khi Chủ tịch Tập Cận Bình lên nắm quyền vào năm 2012, ông phát động chiến dịch "đả hổ, diệt ruồi" nhằm diệt trừ nạn tham nhũng, trong đó chú trọng đến tình trạng tham ജô, hối lộ, mua bán quân hàm trong quân đội.
Chiến dịch chống tham nhũng của ông Tập đã khiến hai phó chủ tịch Quân ủy Trung ương là thượng tướng Quách Bá Hùng và thượng tướng Từ Tài Hậu "ngã ngựa", hơn 13.000 sĩ quan quân đội bị điều tra, trong đó nhiều ngưܫời﷽ bị tước quân tịch và hầu tòa.
Ngân ✅sách quốc phòng tăng mạnh theo từng năm giúp quân đội Trung Quốc thúc đẩy công cuộc hiện đại hóa lực lượng, khí tài, đặc biệt là cho không quân và hải quân.
Chứng kiến sức mạnh áp đảo của không quân Mỹ trong các cuộc chiến tranh vùng Vịnh và Kosovo, các tướng lĩnh Trung Quốc chỉ đạo quân đội đẩy nhanh tốc độ phát triển máy bay chiến đấu. Không quân Trung Quốc được tập trung đầu tư hơn 3.000 tiêm kích, oanh tạc cơ, trực thăng và trở thành lực lượng đứng thứ ba thế giới sau Mỹ và Nga, theo Flight Global.
Hải quân Trung Quốc biên chế tàu sân bay Liêu Ninh và đang đưa vào thử nghiệm tàu sân bay nội địa Type 001A. Theo kế hoạch, hải quân nước này sẽ vận hà🍰nh ít nhất bốn nhóm tác chiến tàu sân bay vào năm 2030.
Không quân và hải quân Trung Quốc đang sở hữu nhiều loại chiến đấu cơ và tàu chiến hiện đại như tiêm kích tàng hình J-20, tàu khu trục lớn nhất châu Á Type 005, tàu ngầm hạt nhân tấn cô🐻ng thế hệ mới Type 098, tàu đổ bộ trực thăng Type 075, tàu hậu cần lớn nhất thế giới Type 901꧟. Một số chuyên gia nhận định hải quân Trung Quốc mạnh thứ hai trên thế giới, chỉ sau Mỹ.
Tuy nhiên, nhiều chuyên gia quân sự Trung Quốc thừa nhận rằng khí tài, công nghệ quân💃 sự của nước này còn phụ thuộc lớn vào yếu tố nước ngoài. Bên cạnh việc mua tiêm kích và động cơ máy bay của Nga, Trung Quố𒈔c còn sử dụng các bên trung gian để lách lệnh cấm vận của Mỹ nhằm mua công nghệ và thiết bị lưỡng dụng từ phương Tây.
"Các nhà khoa học Trung Quốc tìm cách sao chép công nghệ nước ngoài nhưng không dành đủ nỗ lực và thời gian để phát triển các công nghệ cốt lõi như vi m𒆙ạch và động cơ máy bay, gây ra thiếu hụt trong một số nghiên cứu khoa học và công nghệ cốt lõi có liên quan đến lĩnh vực quốc phòng", Wong nhận định.
Cùng với nỗ lực cải tổ lực lượng và hiện đại hóa khí tài, quân đội Trung Quốc cũng tìm cách mở rộng sự hiện diện của mình ra phạm vi toàn cầu, có những hoạt động ngày càng quyết liệt hơn trong 𝓡tranh chấp lãnh thổ với các nước láng giềng.
Sau khi bồi đắp phi pháp 7 đảo nhân tạo tại quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam, Trung Quốc gia tăng các hoạꩲt động quân sự hóa, triển khai các tổ hợp radar, tên lửa tới khu vực này, phớt lờ sự chỉ trích của cộng đồng quốc tế.
Trung Quốc cũng mở căn cứ quân sự ở nước ngoài đầu tiên tại Djibouti thuộc vùng Sừng châu Phi vào năm 2017 và đang xây dựng căn cứ tại Gwadar, hải cảng có vị trí chiến lược của Pakistan. Bắc Kinh tuyên bố đây là𝔍 các căn cứ hậu cần quân sự phục vụ cho hoạt động gìn giữ hòa bình và các chiến dịch nhân đạo ở khu vực Ấn Độ Dương.
Tuy nhiên, những động thái quân sự hóa trên Biển Đông và mở rộng hiện diện ở nước ngoài của quân đội Trung Quốc làm dấy lên lo ngại về ý đồ dùng sức mạnh quân sự áp đặt ảnh hưởng lên khu vực và toàn cầu của Bắc Kinh. "Những cuộc tập trận tại eo biển Đài Loan và các động thái quân sự hóa ở Biển Đông khiến quân đội Trung Quố✃c bị nghi ngờ có ý định sử dụng vũ lực để giải quyết các tranh chấp", chuyên gia Collin Koh Swee Lean thuộc Trường Nghiên cứu Quốc tế S. Rajaratnam tại Singapore nhận định.
"Trung Quốc dưới thời Chủ tịch Tập Cận Bình ngày nay nôn nóng thể hiện sức mạnh của mình, khác hoàn toàn so với T🍰rung Quốc ở thời điểm 40 năm về trước", Koh phát biểu.
Nguyễn Tiến