- Cơ duyên nào khiến chị yêu và kết hôn với một người Thụy Sĩ?
- Tôi và anh Gerard Bieler gặp nhau tại một quán bar ở TP HCM vào ngày 14/2/2011. Chạm mặt tôi lần đầu tiên, anh đã rất muốn làm quen nhưng không dám mở lời. Khi đó, anh phải bước vào trong để trấn tĩnh và tự nhủ🐲 cần mạnh dạn để làm quen với tôi. Nhưng khi anh bước ra, tôi lại đi mất. Rất may khi sang một quán bar khác, chúng tôi lại tình cờ gặp nhau và tiến đến trò chuꦫyện. Anh rất ngạc nhiên biết tôi là một diễn viên.
Sau đó, anh về nước và cả hai liên lạc chủ yếu qua Internet. Nhìn vào mối quan hệ của tôi, mọi người chỉ cho đây là mối tình online. Gerard cũng không hứa hẹn bao giờ trở lại hay hứa bất cứ điều gì. Tôi cũng có lúc thấy không chắc chắn vào chuyện tình của mình. Sau một năm thư đi tin lại, anh ấy sang Việt Nam thăm tôi. Năm 2012, Gerard mời tôi sang Thụy Sĩ ra mắt gia đình và bạn bè anh. Đây là lần đầu tiên tôi bay xa một mình, lại ở một nước châu Âu suốt một tháng. Tôi vô cùng lo lắng vì không có một người thân quen nào ở Thụy Sĩ. Nhưng mọi thứ đã diễn rất tốt đẹp. Gia đình và bạn bè anh đối đãi với tôi rất tốt.
Hiện tại, cả hai sống cùng một mái nhà. Nhìn lạiඣ tất cả, tôi thấy chuyện tình cảm đúng là duyên nợ.
- Làm lễ cưới tại Thụy Sĩ từ cuối năm 2014, vì sao đến đầu năm nay, vợ chồng chị mới tổ chức cưới ở Việt Nam?
- Lễ cưới ở Bến Tre - quê tôi - diễn ra trễ vì chúng tôi phải lên kế hoạch và báo trước một năm để gia đình, bạn bè ở Thụy Sĩ sắp xếp được thời gian về Việt Nam. Theo văn hóa làm việc ở bên đó, chuyện gì cũng phải lên kế hoạch từ rất sớm. Vả lại, trong năm 2015, vợ chồng tôi có nhiều chuyến đi đến Paris, Pháp để thăm bạn, đi Hy Lạp và Tây Ban Nha đám cưới bạn. Có nhiều chuyến đi xa như thế, chồng tôi không còn xin thêm phép được để về Việt Nam làm đám cưới. Gia đình chồng lúc nào cũng rất mong đến ngày về quê tôi 𒅌để gia đình hai bên ra mắt nhau.
- Mối quan hệ của chị với nhà chồng ra sao?
- Bố mẹ chồng tôi rất tốt. Mẹ là người hòa đồng, cởi mở và vui vẻ. Vì tôi lꦗà người nướ✨c ngoài, bố mẹ luôn xem tôi như một em bé khi thấy tôi phải học lại tất cả, từ ngôn ngữ, văn hóa, cách cư xử đến nấu ăn, thưởng thức các món ăn... Tôi và chồng ở riêng chứ không ở cùng bố mẹ. Mọi người đều rất bận rộn nên chúng tôi không có nhiều dịp gặp bạn bè hay anh em chồng, chỉ lâu lâu mới thăm nhau và những lúc ấy rất vui.
Cuối tuần, khi vợ chồng tôi đến thăm ông bà, mẹ tuy lớn tuổi vẫn thường tự tay nấu vài món ăn. S♌inh nhật tôi, bà còn làm một chiếc bánh to để tặng. Tình cảm của gia đình chồng dành cho tôi♑ như sưởi ấm tôi khi sống xa gia đình, quê hương.
- Giữa chị và chồng gặp rào cản nào về văn hóa?
- Vợ chồng tôi không nghĩ văn hóa là rào cản mà chỉ thấy đó là sự khác biệt. Khi sống chung với nhau lâu ngày, hai bên sẽ có thêm những hiểu biết để hòa hợp. Giữa chúng tôi, rào cản lớn nhất là ngôn ngữ. Hai người cùnജg một ngôn ngữ nhiều khi còn không hiểu hết nhau, huống chi giữa hai người nói hai thứ tiếng. Chính vì vậy, tôi luôn tự nhắc nhở mình phải cố gắng học hỏi thật nhiều, học💦 lên cao hơn nữa.
- Anh ấy giúp chị như thế nào trong việc hòa nhập với cuộc sống ở châu Âu?
- Chồng tôi tạo mọi cơ hội để tôi đi học ngôn ngữ của anh ấy. Anh không như những người nước ngoài khác, khi c🃏ưới vợ xong hoặc đưa được người phụ nữ qua đất nước của họ là bắt người phụ nữ đi làm để lo những chi tiêu. Chồng tôi lại lo cho tôi đi học, thậm chí là học ở những trường giỏi, học phí rất cao.
Từ khi tôi sang Thụy Sĩ sống, anh đã không còn nói tiếng Anh với tôi mà chỉ dùng toàn tiếng Đức. Chính nhờ thế, tôi đã tiến bộ vượt bậc trong việc sử dụng ngôn ngữ này đểꦜ giao tiếp. Anh lúc nào cũng rất kiên nhẫn với một người vốn hậu đậu và vụng về như tôi. Có lẽ dù tôi hậu đậu, vụng về nhưng tâm và tính tôi tốt nên anh đã yêu và trân trọng tôi. Anh thắng thắn và chân thành nênಌ tạo cho tôi niềm tin ở một mối quan hệ lâu dài.
Tôi không bao giờ thấy bị lệ thuộc vào chồng. Bản tính tôi cũng là người rất độc lập, không muốn sống 🐷dựa dẫm ai. Chồng tôi luôn tạo điều kiện cho tôi học tập tốt để đạt được công việc và sự tự chủ mà tôi muốn.
- Lấy chồng xa xứ, chị còn dành tình yêu ra sao cho công việc diễn xuất?
- Trước đây, trong làng sân khấu, phim ảnh, tôi nghĩ mình cũng đã có một chỗ đứng nhất định cho riêng bản thân. Giả sử nếu không gặp anh Gerard, tôi vẫn đi diễn đều đặn, đi học thêm nhiều bộ môn nghệ thuật để nâng cao hay bỗ trợ cho công việc diễn xuất của mình.
Nhưng giờ mọi chuyện thay đổi, gái lớn lên thì phải theo chồng. Duyên ở đâu thì theo đó chứ tôi không dám suy nghĩ phức tạp. Những chuyện như khi nào chúng tôi có con, trong tương lai vợ chồng tôi sẽ sống ở Việt Nam hay ở Thụy Sĩ, tôi còn tiếp tục làm nghề diễn viên hay không... tôi chỉ có thể trả lời là: tất cả tùy duyên. Vì tôi là🥂 người sống rất duy tâm, tin vào Phật pháp.
Thoại Hà thực hiện