- Cuộc sống gia đình chị thay đổi thế nào sau gần 10 năm chị vào showbiz?
🍃- Tôi vốn là con nhà nghèo. Thời mới chuyển từ Phan Thiết vào Sài Gòn, nhiều lần cả gia đình phải ăn cháo vì sắp hết gạo. Nhưng tôi không muốn kể lể về những ngày tháng đó vì sợ người ta thương hại. Tôi nghĩ những đồng nghiệp của mình cũng vậy, mỗi người có tâm sự, gánh nặng riêng.
Khi mới vào nghề, tôi không mong được nổi tiếng mà chỉ cần đủ tiền lo cho bố mẹꦍ. Chưa bao giờ gia đình tin tôi có thể tự mua nhà ở Sài Gòn. Nhưng trong vòng mấy năm, tôi sắm căn hộ chung cư, mua ôtô, đưa bố mẹ và chị gái đi du lịch trong, ngoài nước. Khi ngồi trên máy bay, nghe bố mẹ bảo nhau: "Giống như một giấc mơ", tôi hạnh phúc lắm vì có thể chăm lo cho gia đình. Với tôi, gia đình là số một.
♐Bố mẹ tôi vẫn bán đồ ăn online, dù con cái nhiều lần khuyên nghỉ để dưỡng già. Thậm chí, đôi khi bố còn tiếc vài chục nghìn đồng mà tự mình đi giao hàng cho khách. Gia đình tôi đều là những người chăm chỉ, yêu lao động, tôi nghĩ bản thân cũng được thừa hưởng điểm này.
- Gắn bó với gia đình như thế, chị dự định gì cho hạnh phúc riêng?
☂- Chuyện tình cảm của tôi vẫn tốt đẹp. Hiện giờ, tôi chỉ còn một mối bận tâm lớn nhất là sự nghiệp, cũng chưa nghĩ về chuyện lập gia đình. Tôi gắn bó với gia đình từ công việc đến ngoài đời. Tôi là diễn viên, chị gái làm quản lý, bố lái xe đưa đón, mẹ thì chăm lo ăn uống. Tôi hay nói đùa là cả nhà mình "hợp tác" rất nhịp nhàng, tôi và chị gái thích được chăm sóc, còn bố mẹ thì thích chăm sóc, thích nhìn con ăn. Khi mua nhà, tôi cũng chưa từng có ý định ở riêng mà muốn cả gia đình cùng dọn vào để tận hưởng điều kiện sống tốt hơn.
𝔍Tôi nói với chị gái một trong hai chị em phải ra điều kiện "bắt rể" khi lập gia đình, vì tôi không yên tâm nếu để bố mẹ sống với nhau. Bố mẹ cũng bảo sẵn sàng bán nhà cũ, dọn đến ở cạnh nhà chồng của con. Ngày càng nhiều bạn trẻ muốn ở riêng, còn chị em tôi đã gần 30 tuổi vẫn không thể sống xa gia đình. Tuy nhiên, bố mẹ chỉ thích chăm sóc chứ không bao giờ can thiệp công việc, tình yêu của con cái.
- Thu nhập chị tăng so với trước, được khán giả biết đến nhiều hơn là do bỏ kịch chuyển sang phim ảnh, chị nghĩ sao về nhận xét này?
🐭- Thu nhập từ sân khấu kịch rất thấp, nên diễn viên nào có thể bám trụ được đều là vì đam mê. Không phải tôi hết yêu kịch, tôi muốn dừng lại để trải nghiệm, học hỏi nhiều thứ mới mẻ hơn.
ꦚNói ra chắc mọi người không tin, tôi chỉ bắt đầu thảnh thơi một chút khoảng hơn một năm nay, từ khi ngưng hoạt động bên mảng kịch. Suốt chín năm qua, khi ra trường, ba ngày cuối tuần của tôi hoàn toàn dành cho sân khấu. Tôi không dám nhận phim điện ảnh hay đi sự kiện vào cuối tuần vì trùng lịch diễn, chấp nhận mất nhiều hợp đồng giá trị. Tết năm nào, tôi cũng đi diễn nhiều hơn ở nhà. Chỉ khi mọi thứ ổn định, thu nhập tăng so với trước, tôi mới dám ăn diện, sắm sửa cho bản thân vài chiếc túi hiệu để đi sự kiện.
🔯Một thời gian dài, tôi chỉ đóng hai loại vai: một là đào đẹp, hai là đào "điên". Tuy mang lại tiếng cười và được khán giả yêu thương, diễn xuất của tôi luôn bị lặp lại trong những kịch bản giống nhau. Tôi muốn được thử sức với những nhân vật có chiều sâu tâm lý, nhiều góc cạnh hơn. Khi có được nguồn năng lượng mới, tôi sẽ trở lại sân khấu. Ngoài ra, mỗi diễn viên đến giai đoạn chín muồi đều cần sự thay đổi. Nhiều tiền bối giờ đã chuyển sang đầu tư phim, quản lý nghệ sĩ, tôi cũng mong muốn mình được như vậy.
- Gắn với hình ảnh hài hước, vui nhộn, chị thấy bản thân có lợi thế và hạn chế gì?
🐓- Nhiều nhà sản xuất mời tôi đóng phim và bảo: "Vai này rất dễ, em không cần diễn gì cả, chỉ cần pha trò như em thường làm thôi". Điều đó ngày xưa là niềm tự hào, nhưng bây giờ lại trở thành áp lực cho tôi. Tôi thấy tủi thân vì còn làm được nhiều thứ khác nhưng tại sao họ không trao cơ hội.
🍌Một số anh chị đồng nghiệp thân thiết khuyên tôi thay đổi hình ảnh, đừng đăng những video hài trên mạng xã hội nếu muốn nhận vai phản diện, có chiều sâu. Nhưng tôi luôn nghĩ rằng sống là phải vui và mang lại niềm vui cho những người xung quanh. Tôi thích được trẻ trung. Khi ra chợ, được người ta đoán mới 22, 23 tuổi, tôi rất vui. Ngoài đời, tôi luôn để mặt mộc, mặc áo thun, quần jeans, không đội tóc giả.
- Khi bén duyên với điện ảnh, chị ít đóng vai chính. Chị đã tìm kiếm cơ hội này ra sao?
✃- Tôi không quan tâm đến vai chính, phụ, có nhiều đất diễn hay không, vì mỗi nhân vật đều có câu chuyện riêng. Bạn không thể nhận một vai phụ nhưng lại đòi đất diễn như vai chính. Diễn viên phụ, thứ chính xây dựng nhân vật tốt, truyền đạt được trọn vẹn câu chuyện thì vẫn có thể tỏa sáng. Khi nhận kịch bản bất cứ bộ phim nào, tôi cũng góp ý, đưa thêm nhiều chất liệu để vai của mình tốt hơn, thay vì đòi hỏi nhiều thời lượng xuất hiện hơn.
Tôi rất kén phim và từng từ chối không ít dự án. Các tác phẩm trước đây tôi nhận cũng phần nhiều vì quan hệ, ơn nghĩa. Hiện tại, tôi cần những vai diễn có màu sắc mới. Nhận vai dễ sẽ kiếm tiền nhanh hơn, nhưng tôi thích áp lực, ép mình sáng tạo nét diễn mới. Phim Bẫy ngọt ngào là phiên bản khác của sitcom Chiến dịch chống ếඣ ngày xưa, nhưng có kịch bản trưởng thành, khai thác nhiều mặt tối hơn. Suốt quá trình quay, tôi bị áp lực đến mức "stress", nhưng đến lúc đóng máy lại thấy rất "đã".
Vân An