Noel sắp đến gần với tiết trời se se lạnh, ngoài phố các cửa hàng thời trang đã bày lên nhữౠng chiếc áo đủ màu trông thật đẹp mắt. Lác đác có vài ba người đã chuẩn bị cho mình những chiếc áo len để giữ mình thật ấm trong những ngày đầu đông. Nhìn cảnh tượng ấy con lại nhớ đến mẹ, cả cuộc đời lam lũ vì từng miếng cơm manh áo cho chúng con.
Những mùa Tết trước, năm nào cũng vậy, người ta chải chuốt với quần áo đẹp, là lượt mua sắm cho mình biết bao nhiêu là thứ. Duy chỉ có mẹ là mặc lại quần áo cũ, những bộ mà con vẫn thấy mẹ thường mặc mỗi dịp cưới, hỏi. Thế mà khi nào mẹ cũng mua cho chị em con từng thứ mà chúng con thích, nhà nghèo nhưng Tết nào mẹ cũng dẫn từng đứa đi mua qu𒊎ần áo mới. Những ngày cuối năm trời trở lạnh, mẹ vẫn không mua cho mẹ lấy một cái áo gió mà lại mặc luôn vào mấy cái áo. Con thắc mắc, mẹ bảo: "Đồ mẹ còn bền,mẹ mặc không bỏ đi thì phí". Hồi ấy, con còn vô tư tin rằng chẳng qua là 🌳do mẹ tiếc tiền không mua chứ thực ra là do mẹ không có tiền.
Cứ thế mỗi độ Tết gần về là chị em con lại réo rắt, vừa hết Noel xong là cả đứa lại hì hục bên cạnh mẹ. Cái Thư em gái út lại cứ tranh ngủ cùng mẹ để được mẹ mua đồ. Thằng cu Hiếu thì dỗi hờn vì đám bạn ai cũ🌃ng khoe có đồ mới, trong khi tụi con háo hức vì được quần áo mới, được ăn bánh kẹo lại vừa có tiền lỳ xì mà đâu biêt được rằng mẹ lo lắm, vì con sẽ không được mặc đẹp như người ta, và lấy đâu ra tiền để mua đồ cho cả 5 đứa.Con vẫn nhớ mãi cái ♏hình ảnh mẹ mặc một chiếc áo đã vá một bên vai, bên ngoài mẹ choàng vào một chiếc áo đã ngả màu bạc, vì con lỡ tay nghịch phá rách một mảng to mà mẹ đánh con một cái khiến con giận mẹ hai ngày trời.
Tết về, trong khi con lông bông cùng đám bạn, tụ tập phá phách hết chỗ này đến chỗ kia thì mẹ loay hoay với biết bao công việc, nào là đi làm, dọn dẹp, mua vài ba thứ linh tinh để chỉnh sang nhà cửa, mọi thứ 🌞đều được mẹ dọn dẹp ngăn nắp,chu tất từ trong ra ngoà🅷i, kể cả luống rau ngoài vườn cũng được mẹ tỉa cắt thật gọn gàng.
Căn gác trọ với những cơn mưa phùn lất phất, con cuộn tròn trong chăn bông ấm áp mà vẫn cứ mãi ám ảnh bóng dáng mẹ h🌠ao gầy. Có lẽ giờ này mẹ cũng đang tất bật với nhữ🐻ng dự tính trong đầu, và đôi vai mẹ lại ngày một oằn gánh, đôi mắt mẹ vẫn cứ đều đặn một nỗi lo.
🏅 Nhưng mẹ ơi,con nay đã lớn, hãy để con chia sẻ một phần nào gánh nặng trên đôi vai mẹ, hãy cho con được toại nguyện với những dự tính của riêng mình. Rằng con sẽ phụ giúp mẹ những công việc của ngày xuân, con sẽ trang trí thật đẹp cho căn nhà nhỏ bé của mình bằng một chậu mai nhỏ xinh thật đẹp thay vì hai chậu bông cúc mà mẹ vẫn thường hay mua vào ngày 29 Tết. Con sẽ cùng ✨mẹ chào đón những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của năm mới và sẽ dành tặng mẹ một chiếc áo len thật ấm, bằng tất cả tấm lòng con để mẹ được giữ ấm trong những ngày đông đang đến gần.
Mọi thứ thật đơn giản, b🍷ởi vì chính con thấy được rằn𓂃g đó là niềm vui, là nước mắt, là hạnh phúc và bởi vì ở bên cạnh con luôn có mãi một mùa xuân.
Nguyễn Thị Nghĩa
Cuộc thi “Thời khắc yêu thương” do Công ty TNHH Sapporo Việt Nam phối hợp với VnExpress thực hiện. Đây là nơi để bạn chia sẻ những kế hoạch, dự định ý nghĩa đến người mà bạn mong muốn gửi lời tri ân, yêu thương và cùng họ trải qua những thời khắc cuối cùng của năm. Chương trình kéo dài từ ngày 26/11 đến ngày 23/12 trên trang Đời sống, báo VnExpress. Độc giả gửi bài tham dự tại đây. |