Ở chiến trường, anh Sáu đã tỉ mỉ lấy vỏ đạn đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Anh khắc lên chiếc lược dòng chữ "Yê💮u nhớ tặng Thu con của ba" và vẫn mong một ngày trở về tặng cho con gái.
Song chiến tranh khắc nghiệt,⛄ anh Sáu bị thương nặng. Trước lúc nhắm mắt, anh chỉ💖 kịp trao lại cho người bạn thân thiết là anh Ba chiếc lược với lời nhắn hãy trao tận tay con gái.
Thực hiện nguyện ướcౠ của bạn mình như đã hứa, anh Ba đã trao tận tay Thu chiếc lược khi cô đã là cô giao liên 🌜giỏi giang, dũng cảm mưu trí.
...Thấy cháu nhìn ngắm cây lược, tim tôi bỗng nhói đau. Tôi biết cháu đang bàng hoàng trước hạnh phúc bất ngờ, tôi không muốn làm gì xao động đến hạnh phúc của cháu, tôi thấy cần phải nói dối:
- Ba cháu vẫn khoẻ, ba cháu không về được, nên gởi cho bác.
Cháu Thu liền chớp mắt nhìn tôi, môi mấp máy run run:
- Chắc là bác lầm, cây lược này không phải của ba cháu.
Tôi đâm ra thất vọng, hoang mang nữa, tôi hỏi lại:
- Ba cháu tên Sáu, má cháu tên Bình phải không?
- Dạ phải - Hình như cháu muốn khóc, mắt cháu đỏ hoe nhưng cố nén và nói:
- Nếu cháu không lầm thì chắc bác sợ cháu buồn nên bác nói giấu cháu. Cháu biết ba cháu đã chết rồi - cháu chớp mắt, hai giọt lệ ứa ra, vỡ tràn qua đôi mắt. Cháu chịu đựng được, bác đừng ngại, cháu nghe tin ba cháu chết đã hai năm rồi, sau đó thì cháu xin má cháu đi giao liên...
Câu 3: Tư Trịnh, Sáu Sỏi là những nhân vật trong tiểu thuyết nào của Nguyễn Quang Sáng?