Shelley, 28 tuổi, là một nhà nghiên cứu lịch sử. Cô cho rằng mình bị lịch sử quyến rũ nên luôn cố gắng lựa chọn lಌối sống giống những nă꧑m 1930 nhất có thể.
Oestmann, một nhân viên bán rượu whisky, từ bé đã cùng ông bà xem những bộ phim cũ. Khi lớ🧸n lên, anh đọc rất nhiều sách và hình thành phong cách cổ điển.
Hai vợ chồng ăn mặc theo kiểu cũ. Anh chồng chủ yếu mặc vest và đội mũ lưỡi 🅺trai, cô vợ mặc trang phục từ 𝓡những năm 1930 đến 1940.
"Tôi không thích tiếng sột soạt của quần áo hiện đại được may từ chất liệu tổng hợp. Tôi thoải mái với quần chinos và áo sơ mi flannel, nhưng đa phần mặc áo vest và đeo﷽ cà vạt để đảm bảo mình 🦩nhìn lịch sự nhất", Oestmann nói.
Họ thậm chí còn ăn bánh mỳ thịt làm kiểu thời Đại khủng hoảng nấu với súp cà chua - món ăn chủ yếu năm 1938. S✤helley có một số sách dạy nấu ăn nguyên bản để thực hàn𝄹h các món ăn cổ điển.
Cùng với sở thích ẩm thực, họ thường tận dụng thời gian rảnh để nghe nhạc, khiêu vũ, đi dạo trên chiếಌc xe đạp cổ điển nguyên bản. Thỉnh thoảng, đôi trẻ nhảy theo điệu nhạc của những năm 1940.
Để có thể theo đuổi sở thích, theo Shelley, không nên ngại ngùng trước đám đông, vì chắc chắn khi ra ngoài sẽ bị rất nhiều người nhìn chằm chằm. "Rất vui là đa phần mọi người phản hồi tích cực. Người già thích phong cách của chúng tôi vì được hồi tưởng quá khứ. Thỉnh thoảng 🔯có người xin chụp ảnh cùng", cô kể.
Vợ chồng trẻ cho biết, lối sống này giúp tình cảm khăng khít hơn, quan tâ🐼m đến nửa kia hơn, thay vì "dán mắt vào Netfix hoặc điện thoại".
Tuy "thề" nói khô𝔉ng với lối sống hiện đại nhưng họ vẫn dùng điện thoại di động. "Hai vợ chồng tôi đều có điện thoại thông minh, vì nó là c🌱ách hữu ích kết nối với mọi người. Nhưng chồng tôi chỉ dùng điện thoại trong tích tắc", Shelley, nói.
Nhật Minh (Theo Nypost)