Không cần phải nói nhiề�𓆏�u thêm về chiến tích của Việt Nam ngoài việc thốt lên: "wow!". Cuối năm nay, khi những bài tổng hợp về bóng đá châu Á được thực hiện, đây là câu chuyện chắc chắn sẽ xuất hiện dù bây giờ mới là tháng 1.
Những ký ức này sẽ không thể nhạt phai.
Điều gây sốc ở trận thắng Qatar tại bán kết là chẳng ai bất ngờ về kết quả cả. Phải chống lại một Qatar đã thắng cả bốn trận trước đó và có đủ cả tài năng lẫn sự tự tin, Việt Nam bị dẫn trước nhưng gỡ hòa để đưa trận đấu đến hiệp p꧋😼hụ rồi thắng luân lưu. Và một lần nữa, những con đường ở Hà Nội và Sài Gòn tràn ngập những người mặc áo đỏ.
Nó gợi nhớ hình ảnh của Seoul năm 2002 khi Hàn Quốc vào bán kết World C﷽up và cả đất nước này được nhuộm đỏ. HLV của Việt Nam Park Hang-seo nhớ rõ kỷ niệm đó vì ông là một thành viên trong ban huấn luyện của Guus Hiddink khi đó. Hoặc có thể ông không nhớ vì Hàn Quốc đã hòa vào dòng c♛hảy bóng đá nói chung. Theo một vài cách nào đó, U23 Việt Nam hiện tại có những nét tương đồng với tuyển Hàn Quốc 16 năm về trước - một điều không bất ngờ nếu nhìn vào gốc gác của vị HLV này.
Trước tiên, đây gần như là đội bóng Việt Nam giàu thể lực nhất từng thi đấu. Họ chạy rất nhiều dù phải trải qua hai trận đấu có đá hiệp phụ chỉ trong vòng ba ngày. Đây là điểm có thể gây ngạc nh🍷iên cho những người đã theo dõi bóng đá Việt Nam lâu năm. Sự tuyệt đối trong cường độ tập luyện và mức độ nhiệt huyết đã được nâng lên một mức mới.
Rồi sau đó là tinh thần của một đội bóng khó có thể biết khi nào thất bại. Giống như năm 2002, khi Hàn Quốc bị Mỹ dẫn trước trong trận cầu quyết định ở vòng bảng, họ vẫn tiếp tục tiến lên, gây sức ép và đuổi theo đối thủ cho đến khi tìm được bàn gỡ. Điều tươn👍g tự xảy ra trong một buổi tối mùa hè ấm nóng, khi Italy làm khách tại Daejeon.
Những đội tuyển Hàn Quốc luôn được đánh giá cao về sức mạnh tâm lý và dù điều này nghe có vẻ hoang đường, những chàng trai trẻ Việt Nam có vẻ không sợ bị dẫn t𝕴rước nữa. Không có sự hoảng loạn, đánh mất vị trí hay nghi ngờ. Họ chỉ cꦓó khát khao đưa trận đấu trở lại thế cân bằng. Dù là bàn gỡ có đến sớm hay muộn - như khi họ ghi bàn lúc thời gian chính thức của trận gặp Qatar sắp kết thúc, họ luôn có niềm tin rằng nó sẽ đến.
Họ cũng có những khoảnh k𒊎hắc lạnh lùng và khả năng chớp cơ hội. Khi đội 🦋bóng cần một bàn thắng, họ sẽ kiếm được nó trong thời điểm quan trọng. Điều này cần được lặp lại ở trận chung kết với Uzbekistan.
Park là một HLV thận trọng và thực dụng nhưng ở trận Qatar, ông chứng tỏ bản thân không ngại phải thay đổi nếu cần thiết và thời điểm đó đã đến vào hôm thứ Ba. Không chỉ ở việc thay ngôi sao Nguyễn Công Phượng ra sân vào giờ nghỉ giữa hai hiệp, ông còn cho Nguyễn Phong Hồng Duy vào sân kꦜhi trận đấu trôi qua một tiếng. Tiền vệ này từng gây ấn tượng nhưng gần đây không còn giữ được vị trí.
Khi Hồng Duy ꦯvào sân, Việt Nam chuyển từ 5-4-1 sang 4-5-1 và bắt đầu khiến Qatar phải lo lắng dù đang dẫn trước. Đó không phải là một sự thay đổi trong tuyệt vọng để cố kiếm bàn thắng mà là một tính toán và điều chỉnh nhịp đ༒ộ trận đấu thông minh. Tám phút sau, Việt Nam tìm được bàn gỡ. Park đã chuẩn bị kỹ lưỡng để có thể thay đổi và xoay chuyển đội hình đôi chút nếu cần thiết. Ông xem Việt Nam là đội bóng của 23 người và luôn đề cập đến 23 cầu thủ trong mỗi cuộc phỏng vấn. Điều đó khiến mỗi cầu thủ đều cảm thấy họ có liên quan và góp sức vào thành tích.
Có thể꧂ sẽ có tranh cãi về việc liệu lối 🌼đá thực dụng hiện này có phù hợp với đội bóng vốn có truyền thống chơi tấn công như Việt Nam hay không. Có những câu hỏi được đưa ra một cách hợp lý và đáng để hỏi họ. Nhưng thời điểm để trả lời là sau ngày thứ Bảy.
Đội bóng này đã đi một hành trình dài. Bây giờ, Việt Nam đã ở một khoảng cách có thể chạm tới chức vô địch châu lục. Tꦓham gia những trận đấu thế này rất tốt cho việc phát triển cầu thủ. Đương đầu với áp lực khi chơi một trận chung kết không phải thứ có thể dạy được mà ph෴ải tự thân trải qua. Nó sẽ giúp những cầu thủ này có bước đi vững chãi trong những năm tới.
Năm 2000, Park đứng bên đường biên trong một trận bán kết World Cup. Đó là một trải nghiệm. Trận chung kết U23 châu Á không đạt tầm cỡ như thế nhưng mang những giá trị của riêng nó và là một bước tiến lớn đến với ♓những trận cầu và những giải đấu lớn. Tuyển Hàn Quốc tất nhiên không giành được danh hiệu nào nhưn👍g vẫn tạo ra một thời gian thần kỳ.
Và Việt Nam cũng đang tạo ra những phép màu 📖của riêng họ.
Di Khánh (theo Fox Sports)