Tôi còn nhớ mãi cái buổi chiều hôm ấy khi từ nhà ngoại về, tôi hỏi má "Sao bò nhà mình chỉ còn một con vậy má? Trước khi về ngoại con còn thấy 2 con mà". Má trả lời "Má mới bán cho người ta hôm qua rồi, mai má với chú tư lên Xuân Lâm mua 2 con mới về nuôi". Rồi tôi hỏi thêm "Sao hôm trước con nghe má nói ráng nuôi bò cho mập, để dành gần cuối năm bán lấy tiền lo cho đám🔯 cưới của chị 2 mà".
Má tôi không nói gì, chỉ cười và đi vào trong phòng. Một lúc sau, má mới cầm ra một gói quà, nói là của chị ba gửi từ thành phố về. Tôi mở ra꧅ xem và vui mừng khi trên ℱtay là một con Galaxy Note 8 - thứ mà có nằm mơ cũng chẳng bao giờ dám nghĩ đến.
Tôi biết số tiền để mua món quà này từ đâu ra. Nhìn má và chị 2 đang cười, tôi thấy mình vô cùng có lỗi và hụt hẫng. Tôi bắt đầu rưng rưng nước mắt, nhưng chị haiꦚ vội nói “Có quà mới lẽ ra phải vui chứ, má bán bớt đi một con để mua thêm 2 con nữa, sắp tới mùa mưa nhiều cỏ non, rồi bò sẽ chóng lớn thôi mà. Mai mốt chị lấy chồng, em với út Nam ráng học cho giỏi để sau này không phải khổ là má với chị vui lắm rồi". Nhưng tôi biết rằng chị chỉ nói vậy thôi chứ nó sao lớn nhanh kịp ngày chị lấy chồng được. Giá như tôi và út Nam đừng quá thích thú và luôn ước ao để có được Note thì má và 🐠chị hai cũng đâu làm thế.
Sau khi kết thúc năm đầu tiên làm sinh viên, chị ba về quê và dắt thêm bạn cùng lớp ở thành phố về chơi. Tôi và út Nam tỏ ra thích thú khi lần đầu tiên nhìn thấy chiếc máy tính bảng của chị Ngân - bạn chị ba. Chị em tôi gọi đó là chiếc máy kỳ diệu vì nó vừa mỏng, vừa nhỏ hơn quyển vở tí xíu. Máy nằm gọn trong lòng bàn tay của chị Ngân, nhưng làm được biết bao nhiêu là việc. Với chiếc máy, bạn chỉ cần bỏ sim vào, rồi cài 3G là có thể lướt web với tốc độ nhanh, dễ tìm kiếm tài liệu hay ꧋lên mạng, mà không phải đèo nhau trên xe đạp tới 5km lên thị trấn mới có Internet.
Ngoài ra, tôi còn thấy chị Ngân dùng nó để gọi điện thoại mà có thể nhìn thấy hình ảnh của nhau, nhưng lại chẳng tốn tiền vì chỉ dùng mạng 3G. Lần đầu tiên tôi đụng vào “chiếc máy kỳ diệu” là để cầm viết S-Pen gh💜i và vuốt trên màn hình cảm ứng. Tôi thích không thể nào diễn tả được. Út Nam cũng thích thú khi cùng chị vẽ tranh và chơi game trên đó, nên suốt ngày quấn quýt theo chị mãi và bảo gì nó cũng nghe lời.
Máy có thể giúp bạn chụp hình, quay phim, đọc sách và làm hết những gì mà một chiếc máy tính có thể làm được. Lũ nhỏ quanh xóm nghe út Nam khoe bên nhà có “chiếc máy kỳ diệu” cũng tò mò qua xem và thích thú xếp hàng, tạo dáng đủ kiểu cho chị Ngân chụp hình.🦩..
Rồi chị Ngân cũng về lại thành phố, ✱má và chị 2 chặt mít, rồi gói trứng gà làm quà cho chị mang về. Út Nam ngây thꦆơ ôm cổ chị Ngân bảo “Chị Ngân ơi, hè năm sau nhớ về nhà em chơi tiếp há. Chị nhớ mang theo chiếc máy kỳ diệu nữa nha”. Chị ba ghẹo “Thôi đi ông tướng, đừng có nịnh nữa, thấy chị Ngân có đồ chơi cái quên mất chị ba. Chị Ngân về rồi, chị ba cũng giận và không thèm chơi với út Nam nữa đâu”.
Giờ đây tôi có thể vừa học vừa chơi trên chiếc Note này rồi. Chị em tôi cũng không phải đèo nhau đi lên thị trấn để lên mạng nữa. Nó d🐻ường như đã trở thành một người bạn của cả gia đình. Chị hai lúc rảnh rỗi thì đọc báo, nghe nhạc và chơi game cùng út Nam; tôi tải tài liệu học, tìm kiếm thông tin thỉnh thoảng lướt facebook vi vu để tám với bạn bè. Má cũng quên đi mệt ⛄mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Mỗi buổi tối, cả nhà tập trung lại trước màn hình máy tính để gọi lên thành phố nói chuyện với chị ba, mà không lo tốn tiền nữa. Má cứ tấm tắc khen “cái máy này đúng là kỳ diệu, cái gì cũng làm được, thật đáng đồng tiền”. Cứ thế, ngày qua ngày, cả nhà tôi thêm một niềm vui, một thành viên nữa kể từ khi có Galaxy Note 8.
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Diệp Quốc Huy