Gần 10 năm tôi không được nghe một câu yêu em, nhớ em hay đơn giản là "vợ yêu ơi", nụ hôn hay cái ôm cũng trở nên xa xỉ. Ban 🔯đầu tôi khó chịu rồi dần dần h🦄ọc cách chấp nhận, bởi có góp ý anh sẽ nói: "Tính anh như vậy, ở được thì ở, không thì ly hôn". Tôi ngoại trừ buồn tủi một mình thì không thay đổi được gì, vậy nên chọn cách chấp nhận, tìm cho mình những niềm vui như xem phim, chơi với con, đọc báo... rồi cũng nguôi ngoai.
Trước khi cưới, chúng tôi hầu như không có mâu thuẫn gì, đến khi về chung nhà tôi phát hiện anh có khá nhiều "em gái mưa", mà việc anh coi những cô gái ấy như em gái là điều mà tôi phải thấy bình thường, bởi đó là không gian riêng tư của anh. Tính tôi ༺lúc đó khá ghen nên hay làm quá, rồi vợ chồng giận nhau. Tôi xin lỗi anh và cố gắng sửa tính của mình, cũng từ đó anh nói ám ảnh tôi và tính ghen tuông của tôi. Anh cài mật khẩu điện thoại mọi thứ của bản thân, mình anh biết. Chúng tôi ngoài việc có chung con, biết ba mẹ 2 bên, tôi biết vài người bạn chí cốt của anh thì hầu như không biết gì cả. Tôi cũng thay đổi khá nhiều, cho tới thờ𝔉i điểm hiện tại thì anh đi đâu, làm gì, đi với ai, lúc nào... tôi cũng không hỏi, để anh tự do làm công việc của mình; cả ngày vợ chồng không nhắn tin hỏi thăm nhau. Tôi làm tất cả chỉ mong anh có thể thấy thoải mái nhất.
Hôm vừa rồi vợ chồng giận nhau, tôi thấy lạ là bình thường anh ít khi nhắn tin với ai, thế mà hôm ấy lại nằm nhắn tin liên tục rồi𒁏 thức thật khuya. Khi nói chuyện, tôi nửa đùa nửa thật hỏi: "Tối thức khuya nói chuyện với em nào vậy"? Thế mà anh dùng những từ ngữ rất nặng nề, nói tôi sống vậy sống không bằng chết, sống như địa ngục, rằng tôi quản thúc anh, sống với tôi khổ cực, tôi cực đoan khó chịu. Mỗi lần giận nhau anh sẽ tìm những câu từ nặng nhất để nói tôi và sau đó đòi ly hôn. Tôi đã đồng ý vì thật sự cũng tổn thương rất nhiều, hôn nhân làm người ta buồn nhiều hơn vui thì phải. Tôi không biết có phải do tâm không đủ an yên, lòng không đủ rộng, bản thân ích kỷ hẹp hòi hay tính quá đáng thật mà phải chịu những bất hạnh như vậy.
Người ngoài nhìn vào nghĩ vợ chồng tôi thật ổn nhưng đâu được như vậy. Tôi quán xuyến việc nhà, đưa đón con cái đi học, dạy dỗ con, đi làm hết việc này đến việc kia, chỉ mong sao kiếm được tiền phụ a🎉nh. Một tháng làm nhiều việc tôi cũng kiếm được 15-16 triệu, thế mà thi thoảng anh vẫn buông những câu đùa rằng tôi kiếm không được b🔯ao nhiêu. Tôi cũng không xấu xí, ngược lại ai cũng khen dễ thương và trẻ rất nhiều so với tuổi 30; thế nhưng nhiều khi đi chơi chụp một tấm hình với vợ mà anh cũng không muốn. Tôi không hiểu hết cánh đàn ông, không biết các anh mong chờ một người vợ như thế nào? Hôn nhân có vấn đề chắc chắn đến từ hai phía nên việc ly hôn rồi đi thêm bước nữa thì bất hạnh lại tuần hoàn mà thôi. Tôi thật sự hoang mang và rối giữa rất nhiều suy nghĩ, phải làm như thế nào để thấy tốt hơn?
Kim
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc