Gửi anh, người trên giấy tờ vẫn là chồng em. Đã 2 năm kể từ ngày anh và em có cuộc gọi đầu tiên. Sau 2 năm, chúng mình chưa có gì ngoài con trai nhỏ 8 tháng tuổi. Sau nửa năm tìm hiểu khi hai đứa ở hai miền Bắc Nam, chúng mình quyết định kết hôn. Ngày đám cưới, anh chỉ có người không đến đón, em không có hoa tươi cầm như bao cô dâu khác, hai hàng nước mắt chảy dài còn in trên ảnh. Đó cũng ༺là ngày định mệnh, ngày chúng ta tạo ra sinh linh bé bỏng là con.
Em chấp nhận tất cả và không bao giờ hối hận vì rất trân trọng những gì ông trời ban tặng cho chúng ta, đó là con. Đúng là em bỏ cả thanh xuân, bỏ cả cơ hội việc làm để chấp nhận theo anh vào Sài Gòn, làm mọi thứ để có thể mẹ tròn con vuông. Ngày em đau đẻ, biết anh còn việc bận, em đau không dám để anh biết, chỉ khi con nằm trên ngực em mới thấy anh. Từ khi yêu anh, em chấp nhận anh bận rộn với áp lực công việc bộn bề, em cảm thông không bao giờ trách móc; ngay cả khi đến những tháng cuối sắp sinh em cũng không bao giờ để an🍬h bận tâm việc gì. Việc của anh vẫn là thức dậy xuống tắm, ăn sáng và đi làm. Mọi việc chẳng có gì nếu ông bà ngoại không vào trông em lúc em sinh, nếu nhà em trước đây không vỡ nợ, phải không anh?
Ông bà cũng giúp vợ chồng mình được 3 tháng thì bà nội vào, chỉ từ những việc không hài lòng nhỏ nhặt hàng ngày mà mẹ anh nỡ lòng chửi mắng bố mẹ em ngay෴ trước mặt mọi người, nói không thể chấp nhận em làm dâu trong khi em còn bế con trên tay chưa đầy 5 tháng tuổi. Em đã làm gì sai, sao không ai chỉ cho em mà lại xúc phúc gia đình em như thế. Từ lúc em sinh, bà ngoại có bao giờ để anh phải đụng tay vào việc gì đâu, bà giúp vợ chồng mình từ sáng đến tối, bà có nói canh mặn cơm nhão một chút cũng chỉ là góp ý để có bữa ăn ngon hơn. Vậy mà giờ ông bà mang tiếng là vào ăn bám anh, ông bà đâu bắt anh trả nợ hộ mà gia đình anh sợ phải gánh nợ cho nhà em? Cũng có ai bắt anh ở rể đâu, nếu ở chung không hợp thì mình tính toán ch🌜o ông bà ra riêng, bởi dẫu gì vợ chồng mình vẫn thuê nhà, đâu khá giả gì.
Anh để mẹ đổ hết mọi tội lên em và ông bà ngoại, anh cho rằng điều đó là xứng đáng. Em buồn, chỉ biết khóc ròng cả đêm, anh biết chỉ chửi thêm mà chưa từng cho em lời động viên. Em in đơn ly hôn và để đó bế con đi cùng ông bà ngoại.💯 Em chờ đợi xem mẹ con em có vị trí gì. Cuối cùng câu trả lời của anh vẫn là không thể chấp nhận em, bởi em dám in đơn ly hôn đưa anh ký, bởi anh cân nhắc nhân phẩm của em cái được cái m𒉰ất, anh thấy về lâu dài không ổn nên quyết định chia tay. Lời cuối cùng anh nói với em rằng không yêu em, không có tình cảm, chỉ lấy em khi đã có tuổi, khi bố mẹ giục cưới vợ. Em đã quỳ lạy để có thể được nuôi con cho đến khi cầm quyết định ly hôn trên tay, nhưng câu trả lời vẫn là không.
Đúng là em tay trắng sau khi lấy anh, không có gì ngoài vali quần áo cũ giờ vẫn không thể mặc vì tăng cân quá nhiều. Em vô hướng, không biết làm gì khi không có con ở bên, khi bầu sữa căng mà con không được bú. Em vật lộn với đau khổ hàng đêm, với những cơn lạnh run chỉ biết co ro chịu đựng một mình. Hạnh phúc và gia đình nhỏ của em bỗng chốc vụt bay như một cơn gió, kh🅠i không có lý do gì là chính đáng. Em đứng lên, quay vào Nam xin việc làm và có thể thăm con hàng tuần. Được nhìn con lớn lên em thực sự hạnh phúc nhưng thực lòng rất khổ đau, chắc chỉ có em là yêu anh vô điều kiện, hôn nhân một hướng làm sao em vun đắp khi mỗi🅘 hành động em làm đều được cho là cố gắng níu kéo, cái gì cũng xấu trong mắt mẹ và gia đình anh.
Với anh, chỉ có mẹ và gia đình anh mới là ruột thịt? Còn em, sinh con và cùng anh bao ngày qua, anh rút cuộc chỉ cần con. Em ra ngoài sống làm sao, ở đâu, như thế nào khi không một người thân bên cạnh, anh có bao giờ được lời hỏi 🧸han? Em bất chấp sức khỏe, đi làm khi sinh con hơn 2 tháng để mình có thêm đồng ra đồng vào, cùng trang trải cuộc sốn💧g nhưng vẫn chưa đủ với mong đợi của anh. Gia đình trông đợi anh sẽ lấy được người vợ tốt hơn em, không cho em cơ hội nào để giải thích hay thanh minh. Nếu không vượt qua được dư luận xã hội về gia đình em, sao anh còn lấy em? Em thực sự khổ đau suốt những ngày qua. Liệu em có nên cố gắng vì hạnh phúc của con và vì anh, vì một người không hề có tình cảm với em?
Dung
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.