Tôi mơ mình ngồi trên chiếc ꦑmáy bay, xuyên qua những đám mây như con diều trắng bay trên bầu trời để đến với đất nước Hàn Quốc. Nơi mà tôi luôn khao khát khám phá, là xứ sở với những ước mơ củ🐟a riêng tôi.
Seoul đón tôi trong vòng tay thân ái của một người bạn hiếu khách. Trời thu Seoul trong, cao đến vời vợi, "cậu bạn" xe bus🌜 hai tầng đưa tôi đi dạo quanh thành phố, giới thiệu cho tôi những toàn nhà cao tầng, khu phố sầm uất của thủ đô. Nhìn từ phía dưới những tòa nhà ấy tôi thấy mình trở nên nhỏ bé vô cùng, còn chúng lại trở thành những siêu nhân khổng lồ đang bảo vệ cho thành phố xinh đẹp này, bảo vệ tôi. Cái cảm giác ấm áp từ nơi nào đó đang ngấm dần vào tim tôi…
Tạm biệt "cậu bạn" xe bus thân thiện, tôi thả bộ trên con đường Jeongdong-ril ven cung điện Deoksugun, tung tăng nhảy chân sáo dưới những tán ô đầy sắc vàng, sắc đỏ của phong hay hạnh ngân mùa thay áo. Tiếng lá khô vương trên đường xào xạc, vui cười theo từng bước chân tôi. Có ánh flash từ phía xa, tôi mỉm cười và nói “kim chi” với chàng trai trẻ đang cầm chiếc máy ảnh hướng về phía mình, vẫy tay chào anh chàng nhiếp ảnh gia có stylist như Kim Tan của “Người Thừa Kế" đang gây bã🐠o trên phim trường châu Á hiện nay. Sau đó tôi tiếp tục nhâm nhi bài ca không đầu, không cuối và chiêm ngưỡng những🌸 cảnh sắc xung quanh mình. Thật kỳ diệu biết bao. Tại con đường Jeongdong-ril này, nét truyền thống và hiện đại lại có thể hòa quyện vào nhau nhất quán đến vậy. Cái hiện đại làm tăng thêm ý nghĩa của nét truyền thống và ngược lại nét truyền thống lại làm cho sự hiện đại càng hiện đại hơn.
Tôi đến cung điện Changgyeonggung theo sự hướng dẫn của một cậu bé dễ thương chẳng khác gì mấy sao nhí trên chương trình "Dad! Where Are You Going? - Bố ơi! Mình đi đâu thế?”. Kiến trúc độc đáo của cung điện như đưa tôi xuyên kh♏ông về thời xưa. Trước mắt tôi hiện lên hình ảnh những sinh hoạt của hoàng cung một thời vàng son ấy. Tôi thấy hình ảnh Hoàng hậu đi dạo trong vườn thượng uyển, còn có các cung nữ theo hầu phía sau. Tôi thấy Nhà vua đang nghỉ ngơi và quân lính đội mũ rộng vành, khuôn mặt trang nghiêm gác cửa. Còn tôi là công chúa xinh đẹp trong bộ Hanbok màu hồng đang đánh đàn Gayageum và hát bài ca Arirang bên hồ൲ nước.
Suy nghĩ ấy cứ bám theo tôi n🔥gay cả khi tôi rời khỏi cung điện. Bước chân vô định tôi đến con suối nhân tạ🃏o Cheong Gye Cheon, cơn mộng tưởng mới chợt bừng tỉnh. Con suối dài giữa lòng thành phố mang đến cho Seoul sự tươi mát, dễ chịu, con người ta đến đây để rũ bỏ hết những bộn bề, những lo toan, ngổn ngang trong lòng khi khỏa mình vào dòng nước thanh mát. Rất nhiều người dân và du khách cùng vui đùa dưới làn nước trong veo, khiêu vũ dưới những tia nước tinh nghịch với nụ cười không tắt trên môi. Tôi kết thân được với một cô bạn Seoul, một người dễ thương, cá tính. Cô ấy và tôi cùng thả đồng xu xuống con suối ấy để cầu mong những may mắn cho mình, cùng say mê bàn luận về xu hướng thời trang Hàn Quốc mùa thu đông này, rồi thủ thỉ như người bạn thân thiết từ rất lâu về đủ thứ chuyện trời, đất, trăng, sao…
Ôm người bạn mới quen nói lời tạm biệt, tôi muốn tìm một quán ăn nhanh trên đườn🍰g để thỏa mãn cơn đói của mình. Cái bụng sôi cồn cào dẫn đường đưa tôi đến Insadong, tôi lạc vào thiên đường ẩm thực đường phố. Tôi không thể ngừng nuốt nước miếng khi nhìn thấy bữa tiệc của những món ăn đang ở ngay trước mặt mình. Tôi chọn cho mình nào kimbap (cơm cuộn rong biển), nào bánh gạo Tteokbokki, nào bạch tuộc nướng và cả món chả cá mùi thơm quyến rũ kia nữa. Cái vị thơm nồng của rong biển, cay của bánh gạo, ngọt nhẹ nhẹ mà chua thanh của kim chi cứ lan dần trong khoang miệng... khiến tôi không thể chối từ.
Kế hoạch tiếp theo là tôi sẽ chinh phục tháp Namsan để ngắm nhìn Seoul buổi tối, bởi đây chẳng phải nơi được coi là vị trí tốt nhất để ôm ấp trọn Seoul trong đôi mắt của mình còn gì? Cả con đường dài lên đến đỉnh tháp, Seoul lung linh ánh điện tự vẽ thành bức tranh sống động của riêng mình hay như một kiều nữ đeo trên mình thứ ánh sang lấp lánh kia, để thu hút ánh nhìn của những tâm hồn luôn mê say cái đẹp. Tôi nhìn xa♛ xa những cung đường uốn lượn chẳng khác gì những chú rắn đang chuyển động trong vũ khúc của người Vadi, Ấn Độ, nhưng trên thực tế chính những chú rắn bê tông cốt thép kia mới đang đủ sức thôi miên người đang ngắm nhìn chúng. Tôi đã mãn nhãn biết bao khi được chiêm ngưỡng những chiếc cầu bắc qua sông Hàn, nhất là cầu Banpo, nổi tiếng với đài phun nước Cầu Vồng Ánh Trăng dài nhấ💟t thế giới đang nhảy múa theo âm điệu của đất trời. Tháp Namsan không chỉ thu hút mọi người bởi đây là địa điểm ngắm cảnh nổi tiếng, mà nó còn rất ý nghĩa vì có hàng rào tình yêu với hàng nghìn ổ khóa gắn kết trái tim của những đôi lứa mong được mãi mãi bên nhau.
Phòng tắm hơi là điểm đến tiếp the💧o, cũng là nơi dừng chân đêm nay của tôi. Phòng tắm hơi Jjimjilbang ở Hàn Quốc rất lịch sự và an toàn nhé. Sau khi thay bộ quần áo của phòng tắm, tôi học cách như mọi người quấn khăn lên đầu để giữ tóc rồi đi trải nghiệm lần lượt các gian phòng… Nào là phòng đá quý, phòng thảo dược, phòng muối nóng, phòng đá lạnh.. mỗi căn phòng đều giúp cơ thể tôi cảm được cái vị của thư thái và thoải mái sau một ngày dài “phượt” Seoul.
Khi cảm thấy đã ổn với bản thân, tôi đến phòng trung tâm để khônಞg bỏ lỡ cái thú của một đêm tại nhà tắm công cộng. TV đang phát chương trình Running man mà tôi hằng yêu thích. Chương trình hôm nay với chủ đề “Nàng bạch tuyết và bảy chú🐽 lùn” mang lại niềm vui và nụ cười cho rất nhiều khán giả, còn tôi vẫn ngồi xem chương trình gắn bó 4 năm nay với mình… qua màn ảnh nhỏ. Cũng vẫn ngắm những người con người nổi tiếng ấy, vậy mà trong tôi có cảm giác như gần gũi và thân quen hơn đến khó hiểu. Chương trình kết thúc, mấy cậu bé, cô bé theo gia đình đến phòng tắm tổ chức liveshow “cây nhà lá vườn”, những thân hình tí hon linh hoạt hát và nhảy theo bản hit đình đám của giới Kpop như Gangnam style (PSY), Sory sory (Supper Junior), Haru haru (Bigbang)... trong sự tán thưởng của mọi người.
Rồi, dường như do thấm mệt nên tôi lim dim ngủ trong nhịp vỗ tay ấy. Tiếng chuông đồng hồ kêu thêm lần nữa, tôi choàng tỉnh, nhìn căn phòng ngủ quen thuộc của mình, tôi cười mà muốn chảy nước mắt: "Á… á… á. Là giấc mơ sao?". Tôi còn muốn đến JeJu, ăn bào ngư, làm thợ lặn biển xinh đẹp, đến thăm quan ಌbãi cột đá Jusang Cheolli. Tôi muốn đến Busan, thăm đảo tình yêu Nami, ngắm cây cối đủ sắc màu. Tôi… tôi còn muốn đến trước toàn nhà của đài SBS, chỉ để ngắm MC Yoo Jea Suk từ xa, hay tham dự những đêm ca nhạc mà cô bạn Seoul lúc sớm đã rủ tôi tham gia. Tôi còn muốn kết bạn với những người bạn Hàn thân thiện khác. Chúng tôi sẽ cùng nhau đi ăn lòng nướng, sườn nướng, cùng uống chén rượu soju rồi khà một cái thật d﷽ài cho sướng cái tai. Tôi muốn… Á! Chuông đồng đồ chết tiệt, trả lại giấc mơ cho tôi!
Và tôi sẽ đến Hàn Quốc vào một ngày mùa thu, đến những nơi mà tôi ao ước, đó sẽ không phải là một chuyến du hí trong mơ như đêm qua của tôi. Tôi muốn giấc mơ sẽ thành h🔯iện thực. Còn bây giờ, tôi phải đi làm để ﷺnuôi sống giấc mơ thôi. Tạm biệt nhé Hàn Quốc - tình yêu của tôi!
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 15/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Trạch Nữ