Sau Song Lang, Isaac tiếp tục xuất hiện trên màn bạc với vai chính thứ hai trong chưa đầy một tháng. Lần này, diễn viên sinh năm 1988 hóa thân Bảo Trung - một nhạc sĩ trẻ nổi tiếng, chuyên tạo ra các bản hit đình đám. Tuy nhiên do áp lực thời gian, anh sử dụng ý tưởng của bạn thân (Lâm Vinh Hải đóng) cho bài hát mới. Khi chuyện vỡ lở, 🌌Bảo Trung bị dè bỉu và sự nghiệp tuột dốc. Anh đến một vùng biển gặp bạn mình là Hải Mèo (Hoàng Phi đóng) để tìm cảm hứng sáng tác. Trên đường đi, chàng nhạc sĩ vô tình gặp gỡ cô gái miền biển tên Lam (Phan Ngân đóng).
Chuyện tình của hai nhân vật chính diễn ra theo mô-típ "trước ghét sau yêu". Lúc đầu, chàng trai lịch lãm Bảo Trung không có thiện cảm với cô gái ăn nói đốp chát, cư xử kỳ quặc. Nhưng khi dần tìm hiểu, anh bị thu hút do cá tính, sự mạnh mẽ của Lam. Cô gái kéo anh vào những trò chơi mạo hiểm, những buổi hẹn hò đêm, trở thành "nàng thơ" của anh trong sáng tác. Bản thân Lam cũng là người yêu âm nhạc nên tìm thấy sự đồng điệu với Bảo Trung. Tình cảm của họ được phát triển nhẹ nhàng và h🍰ợp lý qua loạt tình tiết được xây dựng khá chắc tay.
Bên cạnh đó, tác phẩm truyền tải tình yêu âm nhạc với các giai điệu trữ tình hoặc sôi động, bao gồm các bài cũ được phối lại như Vào hạ, Con đường màu xanh, Huyền thoại người con gái hay bài mới như Mùa viết tình ca. Phần trình diễn tập thể bài Vào hạ trên biển giàu năng lượng, giống phong cách của Mamma Mia!. Trong khi đó, bài Lối thoát lại p🐟hản ánh sự mệt mỏi, muốn bứt khỏi thế giới cũ của Bảo Trung.
Đối lập với câu chuyện đạo nhạc của showbiz nhiều đen tối, toan tính, phim mở ra thế giới của những người mê nhạc thuần túy, chơi vì niềm vui chứ không tìm kiếm vinh quang. Đó là chàng trai Hải Mèo cuồng nhạc và người nghệ sĩ ẩn thân trong rừng (Chí Tài đóng). Ở giữa phim, tác phẩm có cú lia máy mang màu sắc kỳ ảo qua các poster, hình ảnh của những nghệ sĩ, nhạc sĩ gạo cội như Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, sau đó trở về quán bar quá khứ. Trích đoạn kiểu "xuyênဣ không" này cũng là điểm nút quan trọng trong hành trình tâm lý của Bảo Trung.
Vai diễn của Isaac trong phim mới không ấn tượng như Song Lang nhưng cũng ở mức tròn vai. Nữ chính Phan Ngân - vốn là người mẫu đóng phim - đôi khi hơi lúng túng nhưng ngoại hình và thần thái của cô hợp với mẫu nhân vật cá tính, chủ động trong tình yêu. Điểm sáng về diễn xuất là Hoàng Phi với phong🌊 cách hơi ngông, tưng tửng khá quen thuộc với anh. Nhân vật này cũng được biên kịch trao cho nhiều câu thoại đáng nhất nhớ phim.
Trong nửa sau, Mùa viết tình ca đôi khi lạc nhịp với những tình tiết khó hiểu hoặc nặng tí🧸nh sắp đặt. Trích đoạn Bảo Trung gặp lại cô ca sĩ có tình cảm với anh (Suni Hạ Linh đóng) có dụng ý thúc đẩy mạch truyện nhưng đưa vào quá đường đột. Cách hai nhân vật này giãi bày tâm sự với nhau cũng ngô nghê, thiếu thuyết phục. Lúc khác, kịch bản muốn đẩy cao kịch tính với sự xuất hiện người yêu cũ của Lam (Quang Đăng đóng). Tuy nhiên, không khí cảnh này bị giả tạo, cường điệu hóa, còn nam vũ công bộc lộ cảm xúc yếu. Chuyện hậu quả đạo nhạc, mâu thuẫn của Bảo Trung với bạn thân được giải quyết quá dễ dàng trong hồi ba.
Tác phẩm đầu tay của đạo diễn Thắng Vũ phô diễn nhiều cảnh đẹp ở vùng biển Nam Trung Bộ nhưng mắc điểm yếu về kỹ xảo. Ở các đoạn Bảo Trung và Lam chơi dù lượn, cách ghép c𒈔ảnh làm lộ rõ sự lệch pha giữa dù và cảnh xung quanh. Đây vốn là tình tiết khá quan trọng với nhân vật, thể hiện sự giải tỏa cảm xúc của Bảo Trung. Tuy nhiên, do chất lượng kỹ xảo kém,ꦿ khán giả dễ bật cười chứ không cảm cùng anh. Phim khởi chiếu với nhãn C16 (không dành cho khán giả dưới 16 tuổi).
Ân Nguyễn