- Sau thời gian dài ở Mỹ, năm ngoái anh trở về TP HCM hoạt động nghệ thuật. Hiện tại, cuộc sống ở quê nhà của anh ra sao?
- Khi quyết định trở về nước, trong lòng tôi có nhiều nỗi niềm lo lắng, do dự. Tôi ra đi khá lâu, giờ về, chưa tiên liệu được điều gì đến với cuộc sống và hoạt động nghề nghiệp của mình. Không ngờ mọi sự rất tốt đẹp. Tôi bận rộn với công việc mình yêu thích là sân khấu, truyền hình, được bạn bè, đồng nghiệp yêu quý, chào đón, khán giả vẫn còn nhớ mình. Người ta nói trong giới nghệ sĩ thường hay có những ganh đua, tị hiềm, nhưng tôi may mắn vì các đồng nghiệp - kể cả những người thuộc thế hệ đàn em - rất trân trọng🧔 tôi.
Tôi thấy mình đang sống trong giai đoạn hạnh phúc của đời mình. Ngoài việc tr🅘ở lại với nghề, tôi được gần gũi, chăm sóc cho mẹ. Năm nay bà đã 85 tuổi, lại hay đau ốm.
- Khoảng 10 năm trước, việc một diễn viên có tiếng như anh bất ngờ sang Mỹ sống khiến nhiều người sốc. Lúc đó, vì sao anh bỏ lại tất cả để đi?
- Giai đoạn đó, tôi và nhà văn Nguyễn Thị Minh Ngọc nhận được lời mời hợp tác với Đại học Colombia ở Chicago, Mỹ để thực hiện dự án hợp tác, trao đổi nghệ thuật. Dự án kéo dài gần một năm, mang đến cho tôi cơ hội tiếp xúc với môi trường nghệ thuật chuyên nghiệp, có nhiều thứ để học hỏi. Cộng thêm lúc đó, tôi gặp chuyện buồn khi sân khấu số 7 Trần Cao V🤪ân do tôi quản lý bị nhiều trục trặc về thủ tục hành chính. Công việc kinh doanꦍh sân khấu đang thuận lợi bỗng chốc ngưng trệ, diễn viên tứ tán khắp nơi, khó lòng gây dựng lại.
Vì vậy, tôiꦐ rất muốn đi để thay đổi môi trường, tìm cuộc sống mới, đi để có cơ hội học hỏi, trải nghiệm và dấn thân hơn.
- Vậy vì sao khi đã ổn định cuộc sống nơi xứ người, anh lại quyết định quay về?
- Thời gian đầu đặt chân đến Mỹ, tôi luôn tâm niệm ra đi là để trở về. Việt Nam là quê hương, là nơi tôi sẽ sống, gắn bó và làm việc chứ không phải ở chỗ khác. 10 năm ở Mỹ, tôi miệt mài vừa làm việc để mưu sinh vừa dành thời gian đi học. Tôi học đủ mọi thứ, từ tiếng Anh đến lĩnh vực sân khấu, giải trí, đạo diễn... Đi làm có tiền, tôi dồn mua vé đi xem những chương trình nghệ thuật biểu diễn ở New York, Chicago... Cứ chỗ nào có show diễn hay là tôi đều mua vé xem. Mỗi lần tôi có thể bỏ ra 2.000-3.000 USD để mua vé.
Nước Mỹ là nơi để tôi học tập, mở mang kiến thức. Nhưng tôi không thể sống mãi nơi đó vì không có đất để làm nghệ thuật chuyên nghiệp, không có khán giả của mình. Mà hoạt động nghệ thuật là lẽ sống của tôi nếu không có nó, đời tôi chỉ là còn sự tẻ nhạt. Vì vậy, khi thấy mình đã tích lũy đủ những kiến thức cần dùng, đến thời điểm thích hợp, tôi muốn quay về🎃.
- 10 năm cuộc sống ở Mỹ, anh được và mất gì?
- Tôi nghĩ đó là một quãng đời rất phong phú, chứa đựng đầy đủ thăng trầm, trải nghiệm, có niềm vui, sự háo hức và cả nỗi buồn, giọt nước mắt chua xót. Tôi tự hào về quãng đời 🦂đó.
Tôi làm rất nhiều nghề để mưu sinh. Bạn tôi có nhà hàng ở Chicago nên tôi cũng được giao một chân đứng bếp. Nhiệm vụ của tôi không làm gì cả mà chỉ nếm thử món ăn, chỉ ra cho thợ nấu là họ đã nấu đúng món thuần túy của Việt Nam hay chưa. Rồi tôi làওm nail. Vợ cũ của tôi có một tiệm nail và tôi ra phụ thêm để kiếm thu nhập, chủ yếu ngồi bàn tiếp tân, nhưng khi khách đông quá, tôi phải ngồi làm móng. Khi có khán giả bất ngờ nhận ra tôi đang làm nail, tôi cũng cười ừ cho qua. Tôi cần tiền xăng xe, tiền ăn, tiền đóng học phí... nên việc gì có thể làm ra tiền là tôi làm chứ không s📖ĩ diện. Có ngày, tôi ngủ chắc chừng 3-4 giờ vì ban ngày đi làm, ban đêm đi học.
Ở Mỹ, điều làm tôi buồn nhất là cảm giác về sự chông chênh, cô đơn. Nhiều đêm đi học về, tôi một mình lái xe trên đường cao tốc, trước mặt là vầng trăng California. Lúc đó tôi mới thảng thốt "Ủa sao cũng ông trăng đó mà khi ở nhà nó ấm áp, vuiꦗ biết bao, còn giờ ở đây, nó to, đẹp mà lại rất lạnh lẽo, vô hồn". Mỗi khi nhớ lại cảnh một mình chạy trên đường dài thăm thẳm, cảm giác chông chênh đó lại ùa về trong tôi.
- Trải qua nhiều thăng trầm nhưng mỗi khi xuất hiện, anh luôn là một Quốc Thảo yêu đời. Nhờ đâu anh giữ được cho mình tâm thế nhẹ nhàng?
- Hơn 20 năm gắn bó với nghề diễn viên, đạo diễn sân khấu, tôi đã tiếp xúc với đủ dạng người, trải qua đủ chuyện. Lúc còn ở Mỹ, tôi có những người bạn mà tôi tưởng là họ rất thân với mình, nhưng rốt cuộc, họ ♕có thể làm những chuyện khiến cho tôi khóc, chới với. Nhưng tôi không phải là người hay ngồi than vãn, tôi không khư khư chuyện quá khứ. Quan trọng với tôi là hiện tại và tương lai.
T൲ôi giữ quan niệm phải luôn sống tốt, hiền hòa với mọi người, luôn giữ suy nghĩ tích cực, lạc quan, nhân ái, vị tha, bình tĩnh trước biến cố để giải quyết nó chứ không làm 🌳cho nó nghiêm trọng hơn.
- Bao lâu nay, Quốc Thảo vẫn một mình, vì sao anh chưa có một gia đình nhỏ?
- Khi qua Mỹ khoảng 3-4 năm tôi đ🌳ã kết hôn. Vợ cũ định cư bên đó từ nhỏ nên có lối sống và suy nghĩ của người Mỹ. Đến khi cưới tôi, cô ấy cũng chưa về Việt Nam lần nào. Chúng tôi có khoảng sáu năm gắn bó. Nhưng khi tôi quyết định về ở hẳn trong nước, tôi và cô ấy đã chia tay. Cô ấy rất tốt, hy sinh cho tôi rất nhiều. Hai chúng tôi không thể nói là không hợp nhau. Nhưng tôi không thể sống ở Mỹ mà cô ấy không thể trở về Việt Nam để sống. Đến nay, chúng tôi vẫn là bạn tốt của nhau. Khi tôi về nước, tôi có hai lần mời cô ấy về Việt Nam chơi. Và đến khi về cô ấy mới hiểu vì sao tôi lại thích cuộc sống trong nước như thế.
Giờ tôi sống với mẹ tôi,ꦛ dành tình thương cho các cháu trong gia đình và tình yêu cho nghề nghiệp. Tôi tận hưởng những hạnh phúc bình dị, tự nhiên hàng ngày xung quanh mình chứ không cố kiếm tìm điều gì. Để tìm được một người thật sự hiểu mình sao khó quá.
Nghệ sĩ Quốc Thảo tốt nghiệp khoa đạo diễn trường Sân khấu, Điện ảnh TP HCM vào năm 1994. Dù tốt nghiệp chuyên ngành đạo diễn, anh lại nổi danh trong vai trò diễn viên, đứng chung sân khấu với nhiều nghệ sĩ tên tuổi như: Hồng Vân, Minh Nhí, Việt Anh, Thành Lộc... Anh từng dàn dựng thành công các vở Nắng chiều (sân khấu Idecaf), Hai người đàn bà, Vàng hay bạc nhái (sân khấu 5B), Bản chúc thư (sân khấu Phú Nhuận)... Hiện tại, Quốc Thảo là một đạo diễn truyền hình "đắt show" trong nước. Anh cũng là đạo diễn của chương trình Gương mặt thân quen nhí 2015. Nghệ sĩ đang giữ vai trò chủ nhiệm lớp giả𝓡ng dạy sân khấu do NSND Hồng Vân mở. |
Thoại Hà thực hiện