- Trường Giang được khán giả nhắc đến nhiều qua các chương trình hài trên truyền hình thời gian qua, anh cảm thấy thế nào?
- Niềm hạnh phúc của diễn viên hài khác với những nghệ sĩ ở các lĩnh vực khác. Khi gặp chúng tôi, mọi người thường chào hỏi rất thân mật rồi mới trò chuyện. Nếu gặp một ngôi sao thì họ có vẻ khép nép hơn. Vì vậy, diễn viên hài gần gũi v♛ới công chúng hơn. Chính điều này khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Bản thân tôi nói riêng và các nghệ sĩ hài nói chung càng phải nỗ lực hơn nữa để mang tiếng cười đến khán giả.
- Anh nhận xét gì về các chương trình hài hiện nay?
- Hiện nay sân khấu hài rất có chỗ đứng vì được khán giả yêu thích. Các chương trình được nhà sản xuất đầu tư kỹ lưỡng. Diễn viên hài cũng chăm chút cho từng vai diễn. Tôi thấy, hài kịch đi sát vào thực tế đời sống của mỗi người, tác động trực tiếp vào suy nghĩ của người xem nên có sự tương tác mạnh mẽ hơn. Ngày xưa, điều này chưa được thể hiện rõ nét lắm. Bây giờ, những vấn đề xã hội, thời sự "nóng" đều được các nghệ sĩ cập nhật và thể hiện quan điểm qua🍌 lăng kính hài hước. Khán giả bây giờ tinh lắm. Họ không dễ dàng bỏ tiền mua vé đi coi một đêm diễn hay bỏ thời gian xem một chương trình mà không có chất lượng.
- Đời sống của nghệ sĩ sĩ hài nói chung và bản thân anh nói riêng có sự thay đổi nào?
- Đời sống tinh thần thì thay đổi rõ rệt. Ngày xưa, ra đường ít ai quan tâm đến tôi. Bây giờ, ai cũng nhận ra và chào hỏi chúng tôi. Công việc cũng nhiều hơn trước. Còn đời sống vật chất thì không có sự thay đổi nhiều lắm. Chúng tôi không nꦿhư những ca sĩ nổi tiếng, có bài "hit" thì có thể đi hát ở 50 - 60 địa điểm. Ca sĩ cần ánh hào quang nên làm cái gì cũng cần bề ngoài. Diễn viên hài chúng tôi ăn ở đâu cũng được, ngủ ở đâu cũng xong.
- Anh làm gì để khẳng định bản thân trong mắt khán giả?
- Những người trẻ như tôi phải có sự cố gắng, cộng một chút tài năng và được đồng nghiệp giúp đỡ, chỉ bảo. Mình phải hoạt động nghề bằng cái tâm. Tất cả điều đó cộng dồn lại sẽ tạo ra m♑ột con đường tươi sáng hơn. Không phải ai giỏi, có tiền thì sẽ thành công và được khán g𒈔iả yêu thương.
- Anh gặp những khó khăn gì trong nghề?
- Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, khăn gói lên Sài Gòn học. Gia đình không có tiền nên tôi tự kiếm nuôi sống bản thân. Có sẵn khiếu hài hước, năm 2🌟002, tôi thi vào lớp diễn viên tại trường Sân khấu Điện ảnh. Tôi vừa đi học vừa làm thêm nhiều công việc như phát tờ rơi, phục vụ nhà hàng... Học được thời gian thì nhà trường thông báo đuổi học với nhận xét "Không có n🧔ăng khiếu nghệ thuật". Năm 2006, tôi "phục thù" và thi vào ngành đạo diễn. Tôi tiếp tục bị đuổi lần thứ hai vì không có đủ tiền trang trải học phí.
Khi tôi đang tuyệt vọng, có người giới thiệu tôi ꦑđi diễn vai quần chúng ở sân khấu "Nụ Cười Mới". Vai đầu tiên của tôi nằm trong vở "Người nhà quê", nói được đúng một câu, rồi chạy ra chạy vô. Sau đó, tôi được Hữu Lộc dẫn đi diễn các tụ điểm bên ngoài. Lúc này, an𝕴h Hoài Linh để ý và giúp đỡ cho tôi có được vị trí như hôm nay.
- Anh học hỏi được gì từ Hoài Linh trong việc diễn xuất?
- Những lần đi diễn chung, anh♔ Hoài Linh là người tự tay tập và chỉnh sửa cho tôi từng cách phát âm vùng miền, điệu bộ cho chuẩn... Ngoài những góp ý về kỹ năng, anh còn ảnh hưởng đến tôi rất nhiều trong cách sống của một người nghệ sĩ. Dù là một tên tuổi lớn, anh sống bình dân, giản dị, không sân si. Tôi học theo𒈔 anh là không quan tâm đến chuyện tranh giành đố kỵ. Khi lên sân khấu, người nghệ sĩ phải hết mình. Khán giả thấy được điều đó sẽ yêu mình dài lâu và ủng hộ đều đều. Không ai có thể thay thế vị trí anh Hoài Linh trong lòng tôi.
- Nhìn lại chặng đường hoạt động nghệ thuật của mình những năm qua, anh tâm huyết điều gì?
- Tôi cảm ơn đời đã cho tôi một cuộc sống cực khổ từ nhỏ. Trải qua nhiều giai đoạn sống khác nhau: lúc đói lúc no, lúc ngủ bờ, ngủ bụi t﷽ôi mới có nhiều tư liệu để xây dựng nên kịch bản hài. Hiện nay, tôi toàn diễn những kịch bản do tôi viết ra. Vì viết cho bản thân diễn là hay nhất.
Tâm Giao thực hiện