Huỳnh Lê Đức. Ảnh: Tuổi Trẻ. |
Sau khi đạt giải 3 quốc gia môn Vật lý, Đức thi đậu vào hai trường Bách khoa và Tài chính - Kế toán, nhưng cuố🍸i cùng anh đã chọn ngành tài chính vì ngành này dễ kiếm tiền hơn. Tốt nghiệp dễ dàng với tấm bằng thủ khoa nhờ lối học chủ động và thích tranh luận với thày cô, Đức được nhiều công ty nước ngoài săn đón. Nhưng anh tự nhận là lúc đi học còn khá coi nhẹ khả năng tiếng Anh. Ngày đầu tiên vào công ty kiểm toán KPMG, nhận thấy điểm yếu của mình, anh đã quan sát ngay để nhận thấy ai là người giỏi tiếng Anh nhất. Chỉ 6 tháng sau mục tiêu đuổi kịp nhân vật đó đã được anh hoàn thành.
Cuối năm 1999, đang vững vàng ở một vị trí cao với mức lương hấp dẫn tại một ngân hàng nước ngoài, một chuyện khá buồn cười đã xảy ra với anh. Một người bạn làm ở công ty "săn đầu người" năn nỉ Đức đi phꦆỏng vấn ở công ty mới nhằm giúp người này có đủ ứng viên giới thiệu cho khách hàng. Nể bạn nên anh đi "cho vui", ai dè công ty đó (AIA) mời anh làm việc thật.
Vị trí và mức lương không cao hơn là꧃ mấy so với chỗ hiện tại, nhưng cưỡng khôn⛦g nổi sức lôi cuốn từ một lĩnh vực mới, nhiều tiềm năng cộng với chút máu phiêu lưu của tuổi trẻ, Đức đã ký vào bản hợp đồng khá kỳ lạ: nếu trong vòng vài tháng AIA vẫn không xin được giấy phép hoạt động ở VN, anh sẽ… trở thành người mất việc.
Với kiến thức, kỹ năng v൩à nỗ💦 lực bản thân, sau bốn năm, lúc vừa tròn 32 tuổi, Đức đã được thăng chức lên Giám đốc Tài chính và giữ cấp bậc Trợ lý Phó chủ tịch (AVP) của AIA VN - một trong những vị trí quan trọng bậc nhất của công ty.
Nhớ lại sự kiện đ༒ó, anh nói cảm giác đúng là tự hào không gì hơn vì là người VN đầu tiên đứng vào hàng ngũ lãnh đạo cấp tập đoàn của tập đoàn tài chính AIG (công ty mẹ của AIA VN), và cũng là người Việt đầu tiên, trẻ nhất lúc bấy giờ được ༺đảm nhận đến chức vụ này trong các công ty tài chính có vốn đầu tư nước ngoài ở VN. Nhưng thực sự anh cũng rất lo.
Là người trực tiếp quản lý, chịu trách nhiệm và quyết định mọi chi tiêu, đầu 𒅌tư của khối tài sản trên 100 triệu USD của AIA VN, tiếng nói có hoặc không của anh vô cùng quan trọng, nhiều khi anh phải phân tích và từ chối ngay cả dự án do chính Tổng giám đốc đưa ra. Anh hài hước: "Nếu không quản lý tốt, nhân viên làm sai một con toán là bán… không biết bao nhiêu con trâu mà kể".
Một kỷ niệm đáng nhớ của những ngày đầu tiên làm giám đốc tài chính của Đức, đó là cảm giác thật lạc lõng cô đơn khi chỉ mình anh là người Việt mỗi khi ngồi họp ban lãnh đạo cấp cao của công ty. Vì vậy, anh càng thấy cần một môi trường làm việc trẻ trung, vui vẻ để giảm stress cho mình và đồng nghiệp. Những nỗ lực "thoải mái hóa" công việc của anh từ đó đã khiến nhân viên rất thích thú, giúp nâng cao hiệu quả công 🥂việc rất nhiều.
Kết thúc câu chuyện trong những ngày cuối năm, đôi mắt anh lấp lánh niềm hãnh diện khi trả lời đâu là thành công quan trọng nhất của mình: "Đó là một cuộc sống khá cân bằng: mỗi sáng khi thức dậy, tôi hăm hở đến cơ quan, để được hết mình vì công việc trong một bầu không khí thật năng động, vui vẻ cùng các đồng nghiệp. Và mỗi chiều, khi hoà♛n thành công việc, tôi háo hức về nhà, để được tận hưởng sự ấm cúng, hạnh phúc của gia đình cùng vợ và hai con (vợ anh cũng vừa được đề bạt lên vị trí Giám đốc Tài chính của một công ty bảo hiểm phi nhân thọ Mỹ mới thành lập ở VN). Đạt được một vị trí cao trong công việc, đó cũng là một thành công, nhưng với tôi, thành công hơn cả chính là hạnh phúc gia đình đã tạo dựng được".
(Theo Tuổi Trẻ)