🐈Tôi và vợ cũ khi bắt đầu biết, yêu và cưới nhau chỉ vỏn vẹn năm tháng. Vợ nhỏ hơn tôi bốn tuổi, lúc cưới nhau, tôi vừa 26, cô ấy tròn 22 tuổi. Giai đoạn yêu nhau hạnh phúc biết bao nhiêu, không chút gợn sóng, tì vết. Thế rồi, khi vào giai đoạn hôn nhân, cô ấy về nhà tôi, sự khác biệt về lối sống cũng như không có sự thông cảm về nghề nghiệp của gia đình tôi đối với cô ấy dần xuất hiện, đặc biệt ba tôi. Cô ấy là điều dưỡng trong bệnh viện ở tỉnh nên thường xuyên không ở nhà, nếu có, cô ấy cứ ngủ li bì để lấy lại sức khiến ba không hài lòng. Dù tôi đã giải thích cũng như bảo vệ nhưng sự rạn nứt lớn dần lên.
ღTôi cũng rất áp lực, một bên là ba, một bên là vợ, không thể cân bằng được hai bên và cũng không thể ra ở trọ riêng vì khi ấy con còn nhỏ, được sự chăm sóc rất tốt từ gia đình, tôi không muốn con sống ở nhà trọ một cách khổ sở, thiếu thốn. Khi không chịu nổi nữa, chúng tôi ly dị dù có một con gái được 14 tháng thời điểm đó. Do điều kiện gia đình cô ấy không tốt lắm, cũng như công việc nên con được tôi và gia đình chăm sóc. Dù vậy, do tâm trạng buồn phiền, tôi xin nghỉ việc ở gần nhà và lên Sài Gòn tìm việc. Vợ cũng xin nghỉ và theo tôi (khi ấy hai đứa còn thương nhau rất nhiều).
☂Hai vợ chồng dắt díu nhau lên Sài Gòn sau đợt bùng phát dịch Covid lần thứ nhất. Hai đứa sống chung lại một thời gian nhưng cuối cùng lại chia tay. Kể từ đó đến nay, chúng tôi đã quay lại, rồi chia tay thêm ba lần nữa. Lý do rất nhiều, nhưng vấn đề chính là tâm lý căng thẳng về việc hai đứa làm xa, nhớ con và nhắc lại chuyện mâu thuẫn gia đình. Tôi cũng hay áp đặt cô ấy về chuyện thay đổi tính tình một chút để hòa nhập gia đình tôi. Rồi công việc của cả hai (đặc biệt là vợ) không ổn định, riêng tôi do làm ngành xây dựng nên phải đi làm ở các dự án xa. Những lúc cãi vã, tôi có khi nặng lời, cô ấy cá tính rất mạnh nên thường xuyên giận hờn khó giải quyết.
ꦬLần cuối cùng chúng tôi quay lại, hai đứa tính toán rất nhiều cho tương lai, tôi hỗ trợ cô ấy khá nhiều về tài chính để cô ấy có công việc tốt ở gần nhà. Tôi cũng sẽ nghỉ việc ở Sài Gòn về quê tìm một công ty chủ yếu để gần nhà, gần con và gần vợ, chuẩn bị cho cuộc sống tái hợp. Nhưng ngay khi tôi gần chuẩn bị về, lại do ảnh hưởng từ gia đình mà mâu thuẫn với vợ, rồi chia tay (dù hai đứa còn rất thương nhau). Tôi đã về quê, tìm được công việc ổn định nhưng thu nhập không bằng ở Sài Gòn. Vợ dần hòa nhập chỗ làm mới, thu nhập tốt hơn, ngày càng xinh đẹp hơn, cũng thường xuyên về thăm con. Hai đứa hay nhắn tin tâm sự với nhau về nhiều vấn đề, thậm chí còn "gần gũi" với nhau, nhưng không bàn về việc quay lại.
🔴Đến một thời điểm, cô ấy không còn cởi mở chuyện "gần gũi" khi nhắn tin nữa, nhưng tôi chưa nhận ra vấn đề. Một hôm, tôi vô tình chở con đến nhà trọ của vợ chơi. Con thấy một chú gấu bông mới liền xin nhưng vợ từ chối với lý do bạn vợ tặng và sẽ mua con khác cho con. Lúc ấy, tôi mới nhận ra mình sắp mất một thứ gì đó quan trọng lắm, cũng như còn thương vợ rất nhiều. Tôi chính thức nhắn tin hẹn vợ đặt vấn đề quay lại. Ngày gặp mặt, cả hai nói chuyện rất cởi mở, nhưng đại khái vợ nói cô ấy có một mối quan hệ trên mức tình bạn nhưng chưa gọi là người yêu, người ấy là bác sĩ chung bệnh viện với vợ. Lúc ấy tôi rất bối rối, lo lắng và hấp tấp.
𒈔Tôi đã vô tình thấy người ấy đưa vợ về nhà trọ rồi đi luôn. Tôi như phát khùng lên, mấy ngày sau đó không làm được việc gì, gần như không ngủ được. Tôi hẹn riêng vợ, cô ấy từ chối gặp mặt, cũng không cho tôi vào phòng trọ gặp (điều mà mới mấy tháng trước là rất bình thường). Bước ngoặt xảy ra khi tôi cố tình tạo lý do là nộp hồ sơ nhập học trường mẫu giáo cho con (thật ra tôi tự nộp cũng không vấn đề gì), cô ấy đồng ý. Đến hẹn, tôi đến nhà trọ sớm hơn giờ hẹn một chút, không ngờ cô ấy cho phép tôi vào phòng trọ ngồi đợi, do cô ấy đang giặt đồ, mặc áo ngủ rất gợi cảm. Lúc ấy, tranh thủ khoảnh khắc hiếm hoi, tôi tâm sự hết suy nghĩ của mình, những lời hứa, cam kết về một tương lai khi quay lại bằng cả tấm lòng.
🦩Cô ấy lắng nghe rồi tâm sự rằng cô ấy có quen bạn nhưng gia đình bạn ấy có tính chất giống tôi, nếu nhà tôi có ba thì nhà bạn ấy có mẹ cũng rất khó khăn. Bạn ấy không dám nói với mẹ vì cô ấy từng có gia đình, có con, trong khi bạn ấy gia cảnh khá và chưa từng lập gia đình. Bạn ấy hứa với vợ tôi tháng mười năm nay, đi du lịch với mẹ và sẽ bày tỏ nguyện vọng. Nhưng vợ tôi khẳng định 100% mẹ bạn ấy không đồng ý, nhưng vẫn sẽ chờ. Đến lúc ấy, vợ mới xem xét cho tôi cơ hội, vì về cơ bản, tôi đã đến sau người đó. Trong lòng tôi có chút thắc mắc, vợ từng trải qua gia cảnh giống vậy ở gia đình tôi, sao lại chấp nhận một người có gia cảnh tương tự? Thứ nữa, cho là mẹ người bạn đồng ý đi, sau này cưới nhau về sống chung cũng rất khó khăn và lịch sử có lại tái diễn với cô ấy? Tuy nhiên, tôi chấp nhận đợi đến tháng mười.
🙈Thế rồi, hôm ấy chúng tôi cùng đi nộp hồ sơ cho con, rồi đi chùa. Sau thời điểm ấy, tôi bỗng thấy vợ cởi mở hơn, chịu tương tác tin nhắn cũng như đồng ý hẹn đi chơi với tôi (và con nữa, chứ chưa chịu đi hai người), thậm chí không vấn đề gì khi tôi chở con đến cơ quan cô ấy đợi, cũng không tỏ vẻ khó chịu hay ngại ngùng. Đến đây, tôi có suy nghĩ rằng thật ra cô ấy có thích người kia không hay chỉ bạn bè bình thường và nhắc tới chỉ để thử tôi. Cô ấy sắp đi du lịch với cơ quan, tôi biết cô ấy không có đồ mới nên chủ động mua đầm tặng ngay ngày thất tịch kèm theo một lá thư. Cô ấy đồng ý nhận và rất vui vẻ. Thấy cô ấy bệnh, tôi chủ động mua thực phẩm chức năng gửi để tăng cường đề kháng, cô ấy cũng nhận và rất vui vẻ.
ܫNgày đi du lịch về, cô ấy rất mệt mỏi (trong chuyến đi, vợ tôi rất hay nhắn tin cho tôi biết cô ấy thế nào, ở đâu, đi chơi gì, hình chụp,...). Tôi bèn đi mua thứ gì đó qua phòng trọ cho vợ, rồi hai đứa cùng ăn rất vui vẻ. Lúc đó, cô ấy mặc bộ đồ thoải mái. Hiểu theo nghĩa tích cực, cô ấy còn tình cảm với tôi nên không vấn đề gì. Hiểu theo nghĩa tiêu cực, cô ấy nghĩ tôi từng là chồng nên không ngại ngùng gì nữa. Thế rồi, do cô ấy đi về mệt và do tới tháng nên tôi về sớm để cô ấy nghỉ ngơi. Trước khi về, tôi ôm và hôn trên má cô ấy, mà không có sự phản kháng.
🍌Ngoài việc phản hồi tin nhắn chậm, đi chơi riêng hai đứa, về người đàn ông được nhắc tới, về món quà người đó tặng, tình cảm cô ấy dành cho tôi không được nhắc, về cơ bản tôi cảm thấy cô ấy vẫn ứng xử bình thường với mình. Tôi không biết cô ấy có cho tôi cơ hội không? Tôi thật sự lo lắng và suy nghĩ vẩn vơ: liệu cô ấy có còn tình cảm với tôi; liệu đến tháng mười, mẹ của người kia có đồng ý cô ấy, hay đó chỉ là cái cớ để cô ấy có thời gian suy nghĩ; cô ấy đang làm gì, tại sao phản hồi chậm tin nhắn của tôi. Mọi người có thể giúp tôi giải đáp phần nào suy nghĩ của cô ấy được không?
Thành Hưng
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc