Nguyễn Quang Sáng từng lấy bút danh là Nguyễn Sáng, sau để tránh trùng tên với danh họa Nguyễn Sáng nên lại dùng tên Nguyễn Quang Sáng. Năm 1946, ông đi bộ đội, làm liên lạc viên. Hai năm sau đó được cho đi học thêm văn hóa ở trường Trung học kháng chiếnꦯ Nguyễn Văn Tố.
Năm 1950, ông về công tác tại Phòng Chính trị Bộ Tư lệnh phân khu miền Tây Nam Bộ, làm cán bộ nghiên cứu tôn giáo. Ông cầm bút từ năm 1952 với truyện ngắn đầu tiên được in trên báo Văn nghệ năm 1956 là Con chim vàng.
Năm 1955, ông theo đơn vị tập kết ra Bắc, chuyển ngành với cấp bậc chuẩn úy, về làm cán bộ phòng Văn nghệ Đài Phát thanh tiếng nói Việt Nam. Ông là thành hội viên sáng lập Hội Nhꦏ𓄧à văn Việt Nam năm 1957, từ đó công tác ở hội, làm biên tập viên tuần báo Văn nghệ, Nhà xuất bản Văn học.
Tiếp đó, ông vào chiến trường miền Nam, làm cán bộ sáng tác của Hội Văn nghệ Giải phóng đến năm 1972 trở ra Hà Nội, tiếp tục công tác ở Hội Nhà văn. Sau năm 1975, ông về TP HCM và giữ chức Tổng thư k꧋ý Hội Nhà văn TP HCM.
Trong Kỷ yếu Nhà văn Việt Nam hiện đại (2007), Nguyễn Quang Sáng tự hỏi rằng mình có nhiề💫u chục năm cầm bút, nhiều giải thưởng, nhưng "đã thật là nhà văn hay chưa?".
Giới phê bình nhận xét Nguyễn Quang Sáng là nhà văn Nam Bộ biết kể chuyện một cách giản dị và xúc động. Chỉ với Chiếc lược ngà và Cánh đồng hoang, ông đã là một nhà văn lớn.