Đổ vỡ lần đó là do chồng tôi chơi bời lô đề, nợ nần. Tôi ôm con về ngoại chỉ với vài bộ quần áo. Thời gian trôi đi, tôi gặp được một người hiểu rõ hoàn cảnh mẹ con tôi. Chúng tôi quen nhau tới giờ được 4 năm. Gia đình anh giục cưới, tôi sợ con gái thiệt thòi nếu m🐽ình đi bước nữa.
Mọi nười khuyên tôi còn trẻ, nên đi bước nữa, tính anh cũng tốt. Tôi cũng suy nghĩ rồi quyết định đến với anh. Sống với nhau được một năm, tôi có bé trai 8 tháng tuổi. Tôi chỉܫ ở nhà trông con và dạy học online (lớp đã mở được 12 năm nay). Hàng ngày anh đi là, tôi tranh thủ sớm sớm đi chợ rồi cơm nước hàng ngày. Trước chưa sinh tôi còn chủ động nộp tiền thuê nhà và chi phí sinh hoạt gia đình, không hỏi tiền chồng, khi nào có anh đưa tôi vài triệu. Sinh xong nhiều chi phí nên tôi bảo anh nộp tiền nhà hàng tháng, tôi lo tiền sinh hoạt gia đình, tiền học của con.
Chồng chửi tôi, bảo tiền đâu mà nộp, mẹ con tôi phải tự lo. Anh cho rằng lấy tôi nên mới khổ, tôi ở nhà nhiều hơn thì tự lo đi, có giỏi thì ra ngoài mà làm. Anh còn đuổi tôi khỏi nhà để khỏi nhìn thấy mặt. Vô số những lời lẽ xúc phạm làm tim tôi nhói đau. Con chưa tròn tuổi, chẳng có người thân bên cạnh, cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nếu lại chia tay lần nữa. Mọi người cho tôi lờ💯i khuyên. Thương bố mẹ, người đã nuôi nấng mà tôi chưa báo hiếu được gì, toàn mang niềm đau cho họ.
Vân
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc