Giờ đây, cô thường khích lệ mọi người rằng bất kỳ ai cũng có thể bước vào thế giới đó với tinh thần làm việc không mệt mỏi và thái độ 🎉sẵn sàng dấn thân. Kim và chồng sở hữu khối tài sản trị giá gần 13 triệu♊ USD. Cô xách túi Hermes và gần đây đã mua một chiếc Lamborghini. Kim cho con học gia sư riêng và bố mẹ cô vừa có chuyến du lịch châu Âu xa xỉ.
"Mọi người nói tiền không mu𒉰a được hạnh phúc, nhưng tôi đang thấy hạnh phúc hơn nhiều so với khi không có tiền", Kim nói.
Hong Yoon-taek, doanh nhân 32 tuổi, mở văn phòng đầu tiên cho công ty khởi nghiệp của mình tại khu phố Cheongdam hào nhoáng ở Gangnam, nơi được biết đến với những con đường có nhiều cửa hàng xa xỉ như Louis Vuitton và ཧChanel và những chiếc xe Porsche xếp hàng dài.
Anh thực sự không đủ tiền thuê một văn phòng như v𝔍ậy vào thời điểm đó, nhưng Hong biết khoản đầu tư sẽ được đền đáp. Anh đang nhắm mục tiêu chiến lược vào top 1% giàu nhất Hàn Quốc.
Hong sở hữu một công ty xây dựng theo công nghệ mô-đun và bán các căn nhà lắp ghép được sử dụng làm cabin nghỉ dưỡng cho cư dân gi𝓰àu có ở Gangnam. Anh sống cách văn phòng làm việc chỉ 10 phút đi bộ và dành thời gian rảnh để tận hưởng tối đa mọi thứ mà Gangnam mang lại, từ tập thể dục dọc sông Hán đến khám phá các quán bar và nhà hàng sang trọng, tất cả đều có thể đi bộ đến.
"Gangnam là nơi tốt nhất cho những người trẻ tuổi sinh sống", anh nói. "Nó chắc chắn đ🐽ắt đỏ nhưng đáng giá từng đồng".
Lee W💛on-Jun, 30 tuổi, làm v🐭iệc tại một trong những công ty môi giới chứng khoán trả lương cao nhất Hàn Quốc và cũng có áp lực cao nhất.
Để bù đắp cho những ngày làm việc dài, Lee thích kết thúc buổi tối bằng rượu vang và whiskey. Vào cuối tuần, anh lái chiếc BMW bóng bẩy đến các khu nghỉ dưỡng đánh golf với bạn 🦩bè, gia đình hoặc đôi khi là khách hàng.
Sinh ra và lớn lên ở Gangnam, Lee thừa nhận những lợi thế mà mình có được. Nhưng Lee cũng nói rằng điều này cũng khiến anh "phải làm 🉐việ𝄹c chăm chỉ hơn nhiều" để tiếp tục tận hưởng những thứ mình đang có. Đây là điều anh thường xuyên nhắc nhở bản thân để vượt qua những ngày làm việc bận rộn đến mức không đủ cả thời gian hẹn hò.
Lee khẳng định Gangnam "không phải một nơi dễ sống", thêm rằng anh cũng phải trả giá đắt khi sống ở đây. "Từ lúc sinh ra, Gangnam đã là nhà của tôi, nhưng để theo kịp cuộc sống nơi này, tôi thực sự phải kiếm tiền cật lực", aꦰnh nói.
Jo Yong-seok, 57 tuổi, chủ doanh nghiệp, chọn Gangnam làm nơi sinh sống bởi nó có nhiều trường dạy thêm. Trong môi trường học tập siêu cạnh tranh của Hàn Quốc, gần 80% trẻ em đến những cơ sở luyện thi này, với chi⛎ phí trung bình khoảng 320 USD mỗi tháng.
Nhưng nhiều bậc cha mẹ ở Gangnam, trong 🌠đó có Jo, chi nhiều hơn thế. Khi con trai ông chuẩn bị vào đại học, Jo đã chi 1.500 USD mỗi tháng cho gia sư dạy kèm.
Dướ﷽i bóng cꦬủa cuộc sống xa xỉ ở Gangnam là một thế giới khác, hoàn toàn không phù hiếm hay hào nhoáng.
Kim Jung-yeol, 76 tuổi, sống ở bên u tối của Gangnam, nhưng ông tự hào về "bất động sả✅n" mình sở hữu. Cách khu thượng lưu gần 2 km, Kim sống trong một ngôi nhà tạm mà ông gọi là "căn lều tốt nhất" Guryong.
Nó cũng được làm từ phế liệu như nhà của Kim Bok-soon. Mưa thường xuyên dột qua mái📖 và ông phải sử dụng nhà vệ sinh cũng như phòng tắm công cộng. Nhưng sau 35 năm sống ở đây, ông "không thực sự cảm thấy phiền về nó nữa".
"Tôi có thể hít thở không khí tự nhiên. Tôi có thể lắng nghe những người hàng xóm trò chuyện hoặc chơi đùa với lũ chó hoang", ngườ𒈔i cựu công nhân xây dựng nói. "Tôi nhìn những căn hộ bên kia đường và nghĩ xem cuộc s𒆙ống ở đó sẽ như thế nào".
Kim Chong-ho, 60 tuổi, đang chuẩn bị cho꧋ mùa mưa năm nay. Ông đã sửa chữa căn nhà của mình sau khi nó hư hại vì mưa bão kỷ lục hồi năm ngoái.
Ông từ một hòn đảo phía nam đặt chân đến Guryong cách đây ba thập kỷ, không xu dính túi. "Không ai muốn tới đây cả, nhưng chúng tôi, những cư dân Guryong, buộc phải đến vì khôn💎g còn lựa chọn nào khác", ông nói.
Theo lời Kim, nhữn🌼g cư🎃 dân già và nghèo khó của Guryong thậm chí không có đủ tiền để thuê nhà ở chính sách do chính phủ trợ cấp.
"Chúng tôi cũng là 𝄹cư dân Gangnam, nhưng các quan chức quận từ chối tiếp nhận chúng tôi. Họ coi chúng tôi như người vô hình", ông cho hay.
Vũ Hoàng (Theo Washington Post)