* Real Madrid - Inter: 3h thứ Tư 4/11, giờ Hà Nội.
Năm 15 tuổi, tức quá nửa chặng đường ở học viện Real, Hakimi được anh trai Nabil rủ đến một giải đấu giao hữu trẻ ở Getafe - một tiểu khu của Madrid. Ngay trước giờ bóng lăn, khi biết đội Trường bóng đá Getafe, nơi Nabil theo học, thiếu một cầu thủ, Hakimi xộc vào phòng thay đồ, nói: "Em mang giày đây, em có thể đá thay". Cả đội phải ra sức can ngăn cậu nhóc, bởi lúc đó Hakimi đang thuộc biên chế của một lò đào tạo khác. "Sau cùng, chúng tôi mắng cho thằng nhóc🗹 một trận", ông David Brito, Trưởng bộ phận đào tạo trẻ Getafe nhớ lại.
Tình yêu và mong muốn gắn bó với Real của Hakimi là không phải bàn cãi. Đến giờ, vẫn không nhiều người tin, cậu nhóc năm nào đã bị bán cho Inter với giá 45 triệu euro. Hè 2018, chỉ hai ngày trước khi Hakimi khăn gói sang Dortmund theo dạngജ mượn, Brito vẫn nhớ câu chuyện diễn ra hôm đó. "Tôi gọi cho nó, bởi lúc đó có một sự kiện trao phần thưởng là chiếc máy Play Staytion cho một cậu nhóc của học viện và Achraf có thể là người trao giải. Nó đồng ý ngay, và tỏ ra trìu mến một cách lạ kỳ với thằng nhóc đạt gi🔥ải, khi đó mới 8 tuổi. Achraf nói với thằng nhóc đó: 'Đừng bỏ cuộc, vì bất cứ giá nào'".
Câu động viên ấy cũng có lẽ cùng cách Hakimi khích lệ chính anh. Hakimi gia nhập La Fabrica, Học viện bóng đá của Real Madrid vốn có biệt danh "Nhà máy sản xuất tài năng" - khi mới 7 tuổi. Từ nhỏ, cậu bé người Morocco đã biết một hành trình gian khó và bất trắc đang đợi. Nhưng Hakimi vẫn vượt qua được mọi thử thách để trụ lại, từ đội nhi đồng lên đội trẻ, rồi vào biên chế đội 1 ở tuổi 19. Khi bị đem cho Dortmund mượn, Achraf v🐻ẫn tin rằng sau hai năm, an💖h sẽ trở về Valdebebas.
Hôm nay, Hakimi sẽ trở về Valdebebas, nhưng không phải trong vị thế anh từng mơ hằng nhiều năm. Hậu vệ 21 tuổi quay lại với tư cách mối đe dọa tấn công đáng sợ nhất của Inter thời Antonio Conte, trong trận đấu ở vòng bảng Champions League. Và càng trớ trêu hơn khi vị trí anh chơi là cánh phải, nơi Real đang khủng hoảng nhân sự nặng nề. Cả ba hậ💎u vệ phải của họ là Carvajal, Odriozola và Nacho đều đã chấn thương.
"Đây là một trận rất đặc biệt với cá nhân thằng bé", Marcos Casares, một cầu thủ, bạn thân của Hakimi từ năm 12 tuổi, nói với El Pais. Đúng là đặc biệt, nhưng có một chút cay đắng hòa quyện. Covid-19 tạo cơ hộ🎶i để Achraf trở về nơi đã anh bắt đầu sự nghiệp cầu thủ, nhưng lại không cho anh cơ hội gặp bạn bè năm xưa. "Chúng tôi không thể tới khách sạn, cũng không thể tới gặp c🌄ậu ấy ở Milan. Trước đó, chúng tôi chỉ có thể gặp nhau ở Đức", Casares nói.
"Nhưng chúng tôi vẫn nói chuyện hàng ngày qua WhatsApp, cùng chơi FIFA🦹 và trò Call of Duty thường xuyên. Đôi kh✨i, vì mới có con, cậu ấy sẽ bỏ mặc chúng tôi nằm đó đợi", Casares kể rồi tiết lộ hồi tháng Hai, Achraf đã có một bé trai kháu khỉnh tên là Amin. "Tôi từng nghĩ cậu ấy quá trẻ để làm cha và có lẽ sẽ không đủ kiến thức cho chuyện đó, nhưng rồi tôi thấy ấn tượng vì Achraf thật sự là một người cha tốt. Đôi khi tốt quá sức tưởng tượng, khiến tôi chỉ biết trố mắt nhìn", Casares nói đùa.
Những gì Casares nói hoàn toàn giống những 💟gì Brito chia sẻ về Hakimi, hay Luis Miguel Ramis, cựu cầu thủ, thầy cũ của Hakimi tại đội trẻ Madrid. Ramis luôn tự hào với bước tiến của cậu học trò năm xưa. "Tôi dõi theo sự tiến bộ của thằng bé này", ông kể. "🤪Tôi gặp thằng bé lần đầu năm 14 tuổi, năm đầu tiên của nó ở đội thiếu niên, và ngay từ đầu, tôi đã không nghi ngờ khả năng của nó. Đó luôn là một thằng bé khác biệt với phần còn lại. Tôi cho nó tập với những anh lớn, và nó vẫn là người trội hơn cả".
Brito thì nhớ chuyện tuyển trạch viên của Madrid đã say Hakimi như điếu đổ nên nhanh chóng tiếp cận và đưa ra𓄧 lời đề nghị. Ông kể: "Chúng tôi đạt thỏa thuận với họ và tôi còn nhớ rõ, họ tha thiết muốn gặp chúng tôi. Gia đình Archaf không khá giả, và bộ cậu ấy hỏi chúng tôi nên làm thế nào, nếu để con trai đến Valdebebas, ông phải đưa đón ba - bốn lần mỗi tuần, rất tốn kém. Tôi đáp rằng 'Hãy cố hết sức có thể, đó là giấc mơ của co🥂n trẻ'".
Achraf Hakimi khởi đầu tại Real ở vị trí tiền đạo cánh phải, nhưng sau đó dần di chuyển xuống hàng phòng ngự. Ramis giải thích: "Thằng bé này thích được chạy 40 mét thay vì 10 mét, nó luôn thích có khoảng trống để hoạt động. Hệ thống ba hậu vệ của Conte rất🍬 phù hợp với nó, vì nó cóꦿ người hỗ trợ phía sau và được tự do tấn công. Nó đã chọn nơi mà nó muốn đến nhất, và yêu cầu luôn rõ ràng: Họ cho nó quyền được tấn công".
Cách chơi bóng trên sân ấy của Hakimi cũng giống cách anh luôn nhớ về cội nguồn ở ngoài sân bóng. Khi leo dần lên đội lớn hơn ở Valdebebas, vào biên chế đội một Real, sang Đức kho♉ác áo Dortmund, hậu vệ này vẫn thường xuyên trở về nơi xuất phát của anh - trường bóng đá Getafe, xem các trận đấu của anh trai Nabil, đi 𝕴qua những con phố thời ấu thơ. Thỉnh thoảng anh giấu thân phận dưới chiếc áo khoác có mũ trùm đầu, nhưng luôn tươi cười và vui vẻ chụp ảnh chung khi có người nhận ra. "Thằng bé luôn biết cội nguồn của nó ở đâu", C
Tất cả mới chỉ bắt đầu. Hakimi trở lại Valdebebas, sân Bernabeu, một ngày nào đó trở về Bundesliga, thăm đội bóng ở Getafe của anh trai Nabil, gặp gỡ những người hàng xóm cũ, luôn dừng lại chào hỏi và đáp ứng mọi yêu cầu chụp hình với một nụ cười tươi rói. "Cậu ấy luôn nhớ cội rễ của mình", Ca♌sares quả quyết.
Đỗ Hiếu