Nhiều người thường cho rằng phụ nữ thích đi Hàn Quốc là vì xem nhiều phim Hàn. Với tôi, vi🧸ệc quan tâm đến văn hóa Hàn Quốc không đơn thuần vì phim, mà xuất phát từ tình cảm thân thương với cô bạn Hàn Quốc từ thời đại học của 14 năm trước.
Cô bạn hơn tuổi vài tuổi, theo gia đình đến Sài Gòn sống, thông thạo tiếng Việt đến độ chưa bao giờ rớt môn nào khi còn học đại học. Cô cũng là người dạy tiếng Hàn miễn phí cho tôi và thường mời tôi đến thưởng thức món Hàn ngay tại nhà hàng của gia đình ở Sài Gòn. Có thể nói, ngôn ngữ, ẩm thực và một phần con người Hàn Quốc trong tôi hình thành qua sự gắn bó ấy, để rồi trong công việc sau này khi có dịp làm việc với một số người Hàn Quốc, tôi lại có những đánh giá của riêng mình. Bản thân tôi cũng mong muốn một lần đến du lịch ở đất nước này, vì đó sở thích và cũng vì tình cảm giữa tôi với cô bạn ấy. Sau lần “lỡ hẹn” chuyến đi cách đây 4 năm vì bận rộn công việc, rồi lại một lần hụt chuyến đౠi Jeju, mãi đến cuối năm ngoái tôi mới thực hiện được chuyến đi đến xứ sở kim chi với hành trình Seoul - Jeju.
Tôi đến sân bay Incheon vào sáng sớm, thông tin thời tiết hiển th🌳ị âm 5 độ C, trời không có tuyết. Tôi có chút tiếc nuối, nhưng chị trưởng đoàn dự báo rằng ở Jeju mọi người sẽ được thấy tuyết và ai mê tuyết có khi lại sợ vì lạnh chịu không nổi. Chị nói rằng khi trời có tuyết lại không lạnh như lúc tuyết tan, nên dặn ch🧜úng tôi phải phải sẵn sàng khăn áo dày xụ để không bị nhiễm lạnh trước khi bước ra khỏi nhà ga sân bay ấm áp nhờ máy sưởi.
Tôi cách chọn cách du lịch theo đoàn vì không đủ tự tin về tiếng Hàn của mình sau hơn 10 năm không sử dụng, tron🅺g khi cô bạn Hàn Quốc ấy lại đang theo khóa học tiến sĩ ở nước ngoài. Dù lần đầu đến Hàn Quốc nhưng tôi có cảm giác mình đã trải nghiệm từ lâu rồi vậy. Đầu tiên, chúng tôi ghé tham quan “Nhà Xanh” hay còn gọi là phủ tổng thổng Hàn Quốc. Sự trật tự và an ninh ở đây không làm những người khách du lịch như chúng tôi cảm thấy xa cách.
ౠMột buổi tham qua ngắn địa điểm này giúp chúng tôi hiểu thêm về những chính sách ngoại giao giữa Hàn Quốc, cũng như sự thay đổi đầy kỳ tích của một đất nước mà hơn 40 năm trước còn nghèo đói, thu nhập đầu người thuộc hạng thấp, nhưng trải qua thời kỳ cải tổ mạnh mẽ, mà người có công đầu𝓡 và cũng gây nhiều tranh cãi lại chính là cha đẻ của vị nữ tổng thống Hàn Quốc hiện nay - bà Park Geun Hye. Không chỉ vậy, qua phim ảnh và thực tế, tôi cũng rất đánh giá cao việc tất cả thanh niên Hàn Quốc đến tuổi đều phải thực hiện nghĩa vụ quân sự. Quy định này là bắt buộc, được thực thi nghiêm túc và trở thành chuẩn mực để thể hiện trách nhiệm công dân và tinh thần yêu nước của thanh niên Hàn Quốc.
Tại Seoul, chú⭕ng tôi cũng ghé đến cung điện Hoàng Gia Gyeongbok, từng là nơi ở của hoàng gia trong suốt vương triều Chosun (1392-1910), nay được tạo dựng lại và trở thành một công trình nghệ thuật nổi tiếng ở Seoul. Nếu xét về tổng quan kiến trúc, thật sự nó không đẹp nh🍌ư Đại nội, hay lăng tẩm ở cố đô Huế, nhưng tôi rất thích cách mà chính phủ nước này khuyến khích người dân tìm hiểu về lịch sử văn hóa đất nước mình. Họ miễn phí vé tham quan nếu người dân mặc áo Hangbok (một trang phục cổ truyền) khi đến tham quan vào dịp lễ tết truyền thống. Tôi cũng có cơ hội được hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của Hàn Quốc khi ghé thăm quan bảo tàng văn hoá truyền thống quốc gia. Nơi trưng bày và lưu giữ hơn 98.000 hiện vật thể hiện đầy đủ và chi tiết những sự kiện, lễ hội chính của đất nước, tái hiện những giá trị văn hóa phi vật thể truyền thống cũng như cuộc sống sinh hoạt thường nhật của người dân xứ sở kim chi.
Chúng tôi tạm dừng tham quan Seoul để bắt kịp chuyến bay đi Jeju - hòn đảo tình yê꧟u nổi tiếng của Hàn Quốc. Trước đây Gimpo là sân bay quốc tế khi chưa có Incheon, nhờ đó mà Gimpo được thừa hưởng được nhiều tiện ích và dịch vụ xứng đáng để làm vừa lòng mọi hành khách. Vài năm trở lại đây, Jeju đã trở thành hòn đảo “đẻ trứng vàng” của ngành du lịch Hàn Quốc. Thực tế đất nước này có rất nhiều hòn đảo đẹp, nhưng Jeju thu hút vì sự thuận lợi về giao thông (hàng trăm chuyến bay từ Seoul và các tỉnh đến Jeju mỗi ngày cùng nhiều đường bay thẳng từ một số thành phố lớn từ nhiều🍨 nước... ). Đặc biệt, đất nước này còn có chính sách miễn thị thực visa dành cho công dân một số nước trong khu vực, cùng một hệ thống lưu trú, dịch vụ du lịch hiện đại và chuyên nghiệp.
Khác với một Seoul náo nhiệt, Jeju đón chúng tôi bằng sự thanh bình với một đợt tuyến rơi nh🐲ẹ khi vừa ra khỏi sân bay. Thế là máy chụp hình, điện thoại liên tục ghi lại khoảnh khắc này. Để rồi sau đó, ngày nào ở Jeju tôi cũng thấy tuyết. Tuyết trắng xóa hai bên đường đi, tuyết đóng thành dãy, bám trắng mịt mờ ở những hàng cây, tuyết phủ đầy trong vườn của làng dân tộc Seongeup (cũng là phim trường của bộ phim “Nàng Dae Jang Geum”). Và tuyết rơi đầy trên áo khi tôi dạo bước trên những con đường mua sắm của Jeju.
Jeju là hòn đảo thu hút khách du lịch nhờ cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, trái cây tươi ngon và hệ thống dịch vụ du lịch, giải trí mua sắm đạt chuẩn với nhiều thương hiệu nổi tiếng trong và ngoài nước. Tôi đã từng xuýt xoa những vườn quýt trĩu quả trong phim “My girl” (do Lee Dong Wook và Lee Dae Hee đóng vai chính) thì nay tận mắt nhìn thấy sắc vàng ấy ở Jeju. Nó không chỉ có ở các khu bán socola quýt, mà trên từng quán ăn, nhà hàng, cửa hàng, mà còn dọc hai bên đường. Mùa đông quýt không còn trĩu quả, nhưng sắc vàng vỏ♏ quýt vẫn len lỏi trong làn tuyết trắng như điểm tô chút săc màu cho bức tranh thiên nhiên nơi đây.
Cũng giống như Côn Đảo, Phú Quốc hay các đảo du lịch của Việt Nam, Jeju đẹp nhất vẫn là mùa hè vì bờ biển tràn ngập nắng và gió. Dù đang là mùa đông lạnh giá, nhưng chúng tôi không thể không đến bãi biển Yongduam nổi t🌳iếng với tảng đá hình đầu rồng, cũng là biểu tượng của đảo Jeಞju, mà chỉ nhìn từ xa trông giống như con rồng đang ngoác miệng bay lên trời. Những con gió biển ùa vào, lạnh run cả người, nhưng sắc vàng hoàng hôn đã níu chúng tôi ở lại để chụp lại khoảnh khắc ấy.
Buổi tối, tôi và anh bạn cùng đoàn tranh thủ tản bộ trên những con đường Jeju, bước vào những cửa hàng thời trang mùa đông với những bảng hiệu quảng cáo thu hút vì hình ảnh đẹp lung linh của các gương mặt đại diện, vốn là các diễn viên nổi tiếng của Hàn Quốc hiện nay. Quả thật,꧃ hàng thời trang nội địa của Hàn Quốc có mẫu mã, chất liệu và kiểu dáng rất đẹp, giá cả chỉ ngang tầm khi mua ở chợ Nga hay Saigon Square, Taꦏka… ở Sài Gòn.
Trong cuộc tản bộ ngẫu hứng đó, tôi vô tình ghé vào cà phê “A Two Some Place” và nhận ra đây là quán cà phê của tài tử So Ji Sub (nam chính trong bộ phim Giày thủy tinh). Dù không lạ với dạng quán cà phê được ಞbày trí và phục vụ theo phong cách hiện đại khi việc gọi nước và tính tiền tại quầy, cầm thẻ ra bàn chờ đèn báo hiệu. Tôi thích cảm giác hít hà hương vị cà phê nóng hổi và thưởng thức món yoghurt hương phô mai béo ngậy trong cái rét co ro. Tôi lại có duyên với thương hiệu này khi uống một lần nữa lúc tản bộ đêm ở Seoul, nhưng tôi vẫn thích không gian và cách bày trí ở Jeju hơn cả.
Dù tự mình ghé đến quán bar “độc nhất vô nhị” ở Jeju với mái vòm được mở bung ra khi vào thời khắc đúng nửa đêm, hay thích🌠 thú theo đoàn tham quan “con đường ma quái”, và “đỏ mặt” khi đến công viên tình yêu Love 💝Land, nhưng tôi vẫn thích cảm giác chinh phục bản thân khi ghé đến thác Cheonjiyeon (có tên gọi “Nơi đất trời hoà làm một”). Vì chỉ có như vậy, tôi mới có thể tận tay chạm vào những vách đá Jusan Jelli hình thành từ hàng nghìn năm trước qua những lần phun trào của núi lửa, để rồi tận hưởng cảm giác ung dung tự tại khi viếng chùa Yakcheonsa và trầm trồ trước 18.000 bức tượng Phật thiếp vàng, 500 tượng La Hán bằng gỗ, quả chuông nặng 18 tấn tại chính điện cũng như cảnh sắc thiên nhiên quanh chùa.
Wonder land quả là thiên đường của những trò chơi và thế giới giải trí của trẻ nhỏ, giống như Disney Land của Hong Kong vậy. Khi chúng tôi đến nơi, trời đã nhập nhoạng tối. Gi🅠áng sinh cũng mới qua được vài ngày, mà năm mới lại đang đến gần nên các cửa hiệu, gian hàng, các khu trò chơi được trang hoàng vô cùng lộng lẫy. Khó có ai, dù là người lớn hay trẻ em không khỏi trầm trồ và thích thú trước cảnh sắc lung linh như thần tiên ấy và khó ai có thể chơi hết tất cả các trò chơi, ghé thăm tất cả cửa hàng chỉ trong một lần đến.
Câu chuyện tình yêu những ngày ở Seoul lại càng đẹp hơn khi chúng tôi đến đảo Nami. Không thể phủ nhận sức lan tỏa của bộ phim “Bản tình ca mùa đông” đã làm nơi đây hấp dẫn du khách đến vậy. Nổi bật hơn cả là con đường tuyết trắng,﷽ từng là bối cảnh trong phim. Đứng tại đây, ngay tại thời điểm này, bên chiếc xe đạp tình yêu mới thấy mình giống như đang đóng phim vậy. Hai hàng cây đã trụi lá, thẳng tắp, tuyết phủ trắng xóa. Và trong khung cảnh lꦓãng mạn ấy, những vệt nắng vàng xuyên qua như làm cho cảnh sắc tươi tắn hơn. Lòng tôi ấm áp, rồi khẽ thở nhẹ và hít hà cảm giác trong lành của Nami.
Tôi và anh bạn cùng đoàn quyết định ghi dấu Seoul bằng chuyến đi tàu điện ngầm để đón giao thừa. Từ nhà ga gần khách sạn Dong Seoul của chúng tôi đến đó chừng một cây số. Không có bảng chỉ dẫn tiếng Anh nên tôi phải hỏi một anh Hàn Quốc hướng dẫn cách mua thẻ, trả tiền, và trả thẻ sau khi kết thúc hành trình. Hoàn toàn không hiểu được tiếng Hàn của anh, nhưng có lẽ kinh nghiệm từ những lần đi tàu điện ở một số nước và động tác của anh đã giúp tôi đoán được điều anh muốn nói. Có thể nói, trải nghiệm bằng tàu điện ngầm là sở thích của tôi khi đi bất cứ đất nước phát triển nào. Đó là cách tôi được trở thành một phần trong họ, hiểu được một 💫phần lối sống của họ, được tiếp xúc và tự xử lý tình huống khi gặp vấn đề. Lần này thì tôi bị một sự cố nhỏ. Chẳng hiểu sao khi quẹt thẻ ở trạm đi thì không sao, nhưng ở trạm đến thì thẻ không có tác dụng, thanh chặn cứ im ỉm cho dù trước đó người bạn đi cùng cũng với cái thẻ y chang tôi vẫn “quẹt” được và qua dễ dàng. 🌺Còn khi đến tôi thì chặn lại. Chúng tôi đã nhờ hai bạn trẻ gần đó hỗ trợ và họ đã giúp chúng tôi nhấn chuông goi an ninh. Chưa đầy 15 giây, một anh bảo vệ trẻ cao lớn chạy ra và bằng vài động tác, thanh chắn đã mở.
Chúng tôi ăn mừng năm mới bằng bữa nhậu vỉa hè tại quán lều pojangmacha ven đường. Vốn từ vựng về món ăn và số đếm tiếng Hàn đủ để tôi gọi món và giao tiếp với bà chủ qu𒉰án luống tuổi. Hai đứa chúng tôi gọi một chai Soju, thêm món bánh gạo cay Tteokppokki và dĩa bánh cá xiên (eomuk) để nhâm nhi cho giống cách mà người dân Seoul đang ăn uống ở đây… Cả hai đứa uống một chai Soju mà “ngất ngây”, trong khi cô gái bàn bên hết sạch chai thứ 3 mà mặt mũi vẫn tỉnh bơ, nói chuyện râm ran vui vẻ hết cỡ.
Không thể chia sẻ hết được những phút giây ngẫu hứng trong suốt cả hành trình này. Xứ sở của kim chi còn nhiều điều để nói về ẩm thực, văn hóa, cuộc sống, cả lòng tự hào dân tộc của họ. Tôi luôn hy vọng được trở lại để tiếp tục khám phá thêm về Seoul, về kỳ tích sông Hàn, quận Gangnam sầm🎐 uất và giàu có càng nổi tiếng hơn nhờ bài hát “Gangnam Style” với điệu nhảy ngựa độc đáo... Tôi muốn khám phá không chỉ Seoul hay Jeju, mà còn là những địa danh khác, từ Geingsangbuk-do, Gyeonggi-do, Busan và nhiều nơi khác nữa.
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 31/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Vũ Thái Bình