Tôi làm việc tại một công ty chuyên sản xuất và xây lắp thiết bị điện. Công ty đã có bề dày 15 năm trên thương trường tại Việt Nam. Hơn nữa, công ty cũng thường xuyên làm việc với các bạn hàng Hàn Quốc. Tháng 9/2009, tôi nhận được thông báo đăng ký tham dự Hội chợ Triển lãm quốc tế tại🦩 Trung tâm triển lãm Coex - thủ đô Seoul - Hàn Quốc từ Hiệp hội Kỹ thuật điện Việt Nam. Đây quả là một cơ hội lớn đến với các doanh nghiệp tại Việt Nam khi được sang học hỏi, mở rộng quan hệ, mở rộng tầm nhìn và kết nối được với những doanh 🌟nghiệp, những con người thân thiện nước bạn.
Chuyến đi này không đơn thuần chỉ ở phía Hiệp hội Kỹ thuật điện Việt Nam, mà còn có cả Hiệp hội Kỹ thuật điện Hàn Quốc rất quan tâm, tạo điều kiện cho đoàn Việt Nam nữa. Đúng là trong tâm tư, lúc nào tôi cũng mong ước được đi Hàn Quốc một chuyến, nên trong tôi rất nhiều cảm xúc khi được tham dự chuyến đi này. Tôi hồi hộp, tự hào, thích thú... đúng l༺à như một giấc mơ! Có phải tôi có duyên với đất nước và con người Hàn Quốc hay không?
Vậy là chuyện gì đến cũng sẽ đến, sau một tháng, v🥂ào lúc 23h ngày 30/10/2009, đoàn chúng tôi lên đường. Một hành trình, một trải nghiệm mới đầy thú vị và bất ngờ đang đến với tôi như một giấc mơ có thật. Ngay từ lúc trên máy bay, tôi đã có những ấn tượng sâu sắc về đoàn tiếp viên hàng không của Hàn Quốc. Họ rất đẹp, búi tóc cao, trang phục có màu nhẹ nhàng thanh lịch. Đặc biệt trên môi luôn nở nụ cười thân thiện và có giọng nói ngọt ngào ấm cúng khi chỉ dẫn hành khách. Chuyến bay bay mất sáu tiếng đồng hồ, nhưng tôi không thể nào chợp mắt được. Một phần là lần đầu tiên đi máy bay, nhưng phần lớn trong đầu tôi luôn tự hỏi: liệu phong cảnh, thiên nhiên, con người, văn hóa và ẩm thực của đất nước Hàn Quốc có giống như những gì được đọc trên sách báo, xem trên phim không nhỉ?
Khi nghe tiếng tiếp viên thông báo máy bay đang hạ cánh xuống sân bay Inchon, tôi còn chưa kịp hết bồi hồi mơ mộng, tự nhiên tr🍸ống tim đập thình thịch. Không hiểu sao tôi lại có cảm giác lạ ấy? Trong thời gian chờ làm thủ tục bay ra đảo Jeju (vì hai hôm sau mới bắt đầu khai mạc hội chợ), chúng tôi có trọn ngày nghỉ ngơi và tham quan tꦰhắng cảnh tại "Viên ngọc quý của sứ sở kim chi" này. Ai trong số chúng tôi cũng rất hồ hởi, vui mừng tranh thủ chụp ảnh và ngắm sân bay nổi tiếng Inchon. Tôi nhìn thấy rõ niềm vui ấy của mọi người, kể cả có những người từng đặt chân đến đây rất nhiều lần.
Những ký ức về các địa danh trướꦿc đây tôi từng được đặt chân đến đang hiện trong tâm trí tôi lúc này. Bãi đá đầu rồng nơi đầu tiên bước chân xuốn༺g. Tôi ngắm và chụp ảnh cùng mọi người, hít thở không khí trong lành vào buổi sáng thấy thật nhẹ nhàng và dễ chịu. Xuống đến bãi đá, anh em trong đoàn ngồi thưởng thức món hải sâm ngay tại biển, món mà tôi chưa từng được ăn. Những người phụ nữ ngồi thái hải sâm ngay tại bãi đá luôn chân luôn tay, phục vụ không kịp cho các du khách. Họ vừa làm, vừa cười tươi giới thiệu đây là món ăn bổ dưỡng và quý rất tốt cho sức khỏe.
Sau đó chúng tôi leo núi Seongsan. Từ trên cao, tôi có thể ngắ🌠m nhìn vương miện khổng lồ được tạo nên từ 99 cột đá vây quanh miệng núi lửa này. Tôi như thả hồn mình với mây, gió, cùng cái hơi se lạnh của tiết trời thu dưới ánh nắng dịu dàng. Cảm giác khi ấy của tôi như được bay bổng giữa không gian yên bình, thơ mộng và cảm thấy con người như tràn đầy năng lượng vậy. Thú vị hơn nữa là khi tôi được ngồi trên xe đi trên con đường kỳ bí nổi tiếng. Nghe chị hướng dẫn viên du lịch thân thiện người Hàn Quốc giới thiệu, mọi người không khỏi tò mò và có đôi chút nghi ngờ. Chúng tôi đều tán thành hưởng ứng và yêu cầu bác lái xe tắt máy để xe tự trôi. Lạ☂ kỳ chưa! thay vì tưởng xe sẽ lùi và trôi xuống dốc, nhưng xe lại đang lên dốc từ từ, tất cả mọi người ai cũng im lặng quan sát hiện tượng, hồi hộp và ngạc nhiên vô cùng. Thật khó có thể lý giải những gì đang xảy ra trước mắt chúng tôi.
Khi đến làng văn hóa dân gian - nơi quay bộ phim truyền hình nổi tiếng "Nàng Dae Jang Geum", chúng tôi được gặp các chị, các mẹ rất đ💮ỗi thân thiện và cởi mở. Một không gian yên bình của làng quê với những ngôi nhà đất sét lợp mái rơm và đồ đạc dụng cụ đơn sơ. Sau một vòng thăm quan, tôi thấy hình ảnh đó cũng rất giống với cảnh ở đất nước Việt Nam mình ngày xưa. Rất thân quen, gần gũi và bình dị lắm. Chúng tôi ai cũng hồ hởi mua về cho mình những món quà ý nghĩa cho người thân, bạn bè để làm kỷ niệm. Đó là những bức tượng bằ🐟ng đá, những chai mật ong thơm ngon bổ dưỡng được làm từ núi lửa... những thứ mà chỉ ở Jeju mới có.
Công viên tình yêu là nơi các bạn trẻ yêu nhau hay những đôi vợ chồng trẻ mới cưới thường thích đến và là nơi để giáo dục giới tính cũng rất đặc sắc, mới mẻ và cá tính. Cuối cùng là thác nước Cheonjiyeon. Nước trong thác chảy quanh năm trắng xóa, tạo nên một vẻ đẹp lung linh. Có rất nhiều cây cối mọc tự nh꧟iên và được trồng ở nơi đây. Ngoài ra, cạnh khu vực thác nước là 3 tảng đá cổ linh thiêng. Chị hướng dẫn viên du lịch nói mọi người thường đến đây để cầu nguyện về sức khỏe và sự thịnh vượng. Kết thúc hai ngày tham quan, tuy ngắn ngủi ở đảo Jeju, nhưng chúng tôi đã kịp ghi được khá nhiều hình ảnh về hòn đảo được mệnh danh là hòn ngọc của đất nước Hàn Quốc này. Chia tay với Jeju - hòn đảo với bao lắng đọng và êm đềm "hòn đảo của hòa bình", trong lòng tôi vẫn còn nhiều lưu luyến vì chắc chắn rằng nơi đây vẫn còn nhiều điều thú vị nữa mà tôi chưa có cơ hội được trải nghiệm thực tế.
Về tới thủ đô Seoul hiện đại và sôi động - thành phố năng động của châu Á, ngồi trên xe,𝓡 tôi mải mê ngắm hai bên đường phố, những cây cầu bắc qua sông Hàn. Những con phố, tòa nhà cao tầng hiện đại, công trình kiến trúc cứ hiền hiện trước mắt tôi. Đường xá ở đây thường rất rộng, có khi có tới sáu làn xe, sạch sẽ và quy củ lắm. Xe buýt, xe công cộng dừng đỗ trả khách không được quá năm phút, tất cả đều sạch bong không thấy rác bẩn ở bất cứ đâu? Ở ngoài đường, tôi thấy rất ít cảnh sát đứng. Dường như mọi người đều tự ý thức chấp hành nghiêm luật giao thông - điều mà nhiều người ở Việt Nam cần phải học hỏi. Đến cả những chiếc tăm họ cũng không dùng tăm gỗ, mà dùng tăm bằng gạo hay bằng bột gì đó màu xanh có độ mềm hơn và rất thân thi🍬ện với môi trường.
Dừng chân tại một nhà hàng ăn khá đông khách, đoàn chúng tôi đã được thưởng thức món ăn ngon có tên gà hầm sâm. Đây là món ăn cũng rất nổi tiếng sứ Hàn, một món ăn bổ dưỡng. Chúng tôi còn được thưởng thức món thịt ba chỉ nướng và món Bulgogi nổi tiếng quấn với rau và ớt, món cơm trộn Bibimbap, món canh kim chi chua cay đậm đà và không quên nhâm nhi ly rượu sochu... Hﷺương vị của các món ăn ấy như làm mê hoặc lòng người đến ngây ngất, khó phai. Đến cả khi trở về Việt Nam, thỉnh thoảng tôi và các bạn vẫn phải lui tới một số nhà hàng Hàn Quốc để thỏa nỗi nhớ trong lòng và ôn lại kỷ niệm ngọt ngào ấy.
Ôi xứ sở kim chi yêu dấu! Ước gì tôi có dịp được trở lại nơi đây một lần nữa. Để được cảm nhận lại cái thời tiết về chiều hơi se lạnh, cái cảm giác lạnh không khô như ở Việt Nam, một chút lạnh dễ chịu. Gió hiu hiu thổi, dọc con phố là hai hàng cây rực rỡ sắc màu. Lá vàng, lá đỏ xen kẽ nhau, thỉnh thoảng có cơn gió nhẹ ngang qua làm những chiếc lá rụng xuống, trong lòn💎g tôi dâng lên những cảm xúc ngẹn ngào khó tả. Tôi có chút gì đó lãng mạn, cảm thấy nhớ nhớ, cảm thấy yêu và như đang được yêu.
Buổi tối, thành phố Seoul sáng rực ánh đèn, thật tuyệt! Tôi lang thang đi d🦄ạo bộ cùng với vài người trong đoàn với cảm giác ấy thật khó tả. Các ngõ nhỏ, lên dốc và xuống dốc giống y như mình là nhân vật trong một bộ phim Hàn Quốc vậy. Nhà cửa, kiến 💝trúc đều lạ và đẹp. Chỉ tiếc hồi đó chúng tôi chưa được lên tháp Seoul để được ngắm toàn cảnh thành phố xinh đẹp này.
Đến ngày triển lãm hội chợ, vào đến Trung tâm Coex, chúng tôi được đón chào rất nồng nhiệt. Người Hàn Quốc mặc rất trang trọng trong những sự kiện, thấy chúng tôi đến, các bạn phiên dịch cúi người chào lịch thiệp. Trung tâm triển lãm Coex là một trong những trung tâm thường tổ chức các sự kiện lớn mang tầm quốc tế. Vì thế cách bày trí các gian hàng ở đây rất chuyên nghiệp, bắt mắt. Tôi ấn tượng nhất là không chỉ các bạn trẻ, mà ngay cả những người ở độ tuổi về hưu, bởi họ làm việc rất nhiệt huyết và hăng say. Thực sự họ rất năng động, cởi mởꦏ và thẳng thắn.
Cũng có rất nhiều doanh nghiệp Hàn Quốc quan tâm đến môi trường đầu tư tại Việt Nam. Đoàn chúng tôi có cơ hội thăm quan, giao lưu, chia sẻ và học hỏi trong thời gian chỉ vỏn vẹn ba ngày. Sau những buổi làm việc, chúng tôi c🍃hỉ còn một ngày là trở về Việt Nam. Tôi cùng một chị bạn tranh thủ lúc mọi người nghỉ ngơi, rủ nhau đi chợ Namdaemun. Không biết đường, chúng tôi hỏi nhân viên quầy lễ tân và được họ hướng dẫn rất nhiệt tình. Họ đưa cho chúng tôi chiếc bản đồ và có cả bản đồ tàu điện ngầm. Chúng tôi chưa bao giờ đi và cũng chưa bao giờ tự đi một mình như thế này. Tôi cũng rất lo lắng vì bán tính vốn cũng có phần nhút nhát. Nhưng như một niềm đam mê khám phá thôi thúc mà chúng tôi quên cả sự sợ sệt. Cứ thế, chúng tôi đi bộ theo đường chỉ dẫn, xuống hầm rồi ra ga tàu điện. Mọi thứ lúc ấy đối với tôi đều rất mới mẻ, không có người bán vé, xé vé hay kiểm soát vé, tất cả đều là máy móc tự động.
Đến chợ, hai chị em tôi như lạc ꦺvào thiên đường mua sắm, rất nhiều hàng bày bán giống như ở phố hàng Ngang, hàng Đào ở Hà Nội vậy. Chợ buôn bán thật sầm uất. Thấy hơi đói bụng chúng tôi tìm đến một ngõ nhỏ có các hàng ăn. Chúng tôi gọi món mì lạnh thưởng thức mà nhớ mãi không quên. Người Hàn Quốc rất thật thà, chân chất, nên hai chị em không còn cảm giác sợ sệt như ban đầu nữa, mà hoàn toàn thoải mái cảm nhận những điều mới mẻ này.
Tối đến, nơi đây có các quán ăn bên lề đường, giống trong phim lại được bày bán ra. Mấy cô bán hàng sau một lúc dọn chắc vừa mệt, vừa đói nên đứng quấn lá rau cải và ớt ăn trông thật ngon lành. Họ cười nói trò chuyện với nhau thậ💟t rôm rả. Hai chị em tôi cũng kịp mua được một số đồ như tất, quần áo, mỹ phẩm được làm từ sâm... trước khi trở về khách sạn.
Buổi tối hôm ấy, tôi và anh giám đốc công ty có một cuộc gặp mặt với người bạn Hàn Quốc - một người bạn từ thành phố Busan đến. Trông thấy chúng tôi, anh ấy tay bắt mặt mừng, dẫn chúng tôi đến một nhà hàng mà có toàn món cá rất đặc biệt. Chúng tôi ngồi hỏi thăm nhau về sức khỏe, trao đổi với nhau về công việc rất tự nhiên và thoải mái trong căn phòng ấm cúng. Anh ấy đã sang công ty tôi làm việc một thời gian ngắn và⛎ nꦦói rất nhớ Hà Nội, nhớ cả Vịnh Hạ Long.
Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn. Trời đã về khuya, chúng tôi phải chia tay nhau trong khoảng không gian yên lặng, thanh bình mà lòng bồi hồi xao xuyến. Chúng tôi chỉ biết chúc cho nhau những lời tốt đẹp nhất và hứa hẹn sẽ có một ngày gặp lại dù ở nơi đâu. Hôm🌊 sau, tôi tiếp tục được về một vùng ngoại ô. Trên đường đi mấy trăm cây số xe cứ chạy bon bon trên đường. Chẳng mấy chốc cũng đến nơi, mọi người được chiêm ngưỡng nhà máy chế biến các sản phẩm về sâm. Những củ sâm tươi đã được sáu năm tuổi, sau bao nhiêu công sức vun trồng đang được làm sạch chuẩn bị đưa vào khâu chế biến. Tôi ngửi những củ sâm tươi đó có vị thanh mát và thơm của rễ cây, chắc chắn chúng rất tốt cho sức khỏe. Đa số người Hàn Quốc đều dùng chúng như một món ăn hàng ngày không thể thiếu. Mỗi người trong chúng tôi lại mua thêm một vài thứ về làm quà.
Seoul hiện đại, sôi động là thế nhưng cũng không kém phần cổ kính lãng mạn. Chúng tôi đến cung điện Gyeongbokgung lộng lẫy với nhiều gian nhà, phòng ốc nguy nga. Kế đó là bảo tàng dân gian Quốc gia Hàn Quốc, nhà xanh (Cheo🦂ngwadae) - Phủ Tổng thống Hàn Quốc... Và điều tôi cảm nhận được là đắm chìm vào cảnh đẹp hai bên bờ sông Hàn thơ mộng lung linh huyền ảo vào buổi tối cuối cùng. Tôi chẳng thể nào ngủ được đêm hôm ấy, tôi như đang chìm đắm vào thiên đường kỳ diệu vậy.
Sáng hôm sau, trước khi ra sân bay trở về Việt Nam, đoàn chúng tôi có một giờ đồng hồ chơi v🎐à thăm quan ở chợ Dongdaemun. Một trong số những chợ lớn hàng đầu của Hàn Quốc. Trong chợ rất rộng và có nhiều tầng được thiết kế hiện đại. Các loại quần áo, giày dép, túi xách vô cùng đa dạng và phong phú. Xem n🥂hiều, ngắm nhiều đến nỗi chúng tôi lúng túng không biết nên chọn cái nào để mua. Có lẽ chỉ trong một giờ đồng hồ ngắn ngủi, nên không đủ để chúng tôi có thể đi hết được và trải nghiệm hết được.
Tạm biệt Seoul, tạm biệt người bạn của chúng tôi, tạm biệt những con người thân yêu mến khách. Máy bay cất cánh mà tôi không khỏi nhìn xuống nơi ấy một lần nữa. Không biết khi nào tôi mới được trở lại? Dẫu sao tôi cũng chân thành cảm ơn chương trình "Hàn Quốc hành trình những kỷ niệm", do Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam và báo điện tử VnExpress đã cho tôi cơ hội một lần nữa được bàꦏy tỏ những giâﷺy phút và cảm xúc tuyệt vời này với mọi người.
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 15/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Lê Hồng Nhung