Năm ấy, các chuyến đi xa đến cấp tập, dường như phải gấp rút chạy đua với thời gian bởi một lý do rất éo le nhưng chính đáng rằng tôi sắp đi lấy chồng. Tất nhiên rồi, kế hoạch sau khi kết hôn sẽ là sinh con, chăm con, kiếm tiền nuôi con và như vậy du lịch sẽ chỉ còn là những hoài niệm của thời🍌 son rỗi. Hoặc chí ít những chuyến đi sẽ gián đoạn tạm thời, khi ꦉnào lại lên đường được là điều tôi không dám chắc chắn.
Thế nên chuyến đi Hàn Quốc (phần thưởng của công ty dành cho các nhân viên) chỉ trước ngày cưới có chục ngày, tôi vẫn hí hửng vác vali lên đường. Tôi còn nhớ trước khi đi, phòng HCNS đã yêu cầu mọi người trong đoàn du lịch nộp một quyển sổ gửi tiết kiệm với số tiền tối thiểu là 30 triệu đồng, nghe nói là phòng trường hợp bác nào ủ mưu trốn ở lại Hàn Quốc, bên đó họ sẽ dùng số tiền này mua vé máy bay gửi trả lại nơi sản xuất. Trước ngày cưới, có nhiều thứ phải mua bán sắm sửa, cũng may trong sổ tiết kiệm vẫn dư đủ số tiền được yêu cầu. Thế là xong một điều kiện cần. Tiếp đến là làm hộ chiếu, tôi cũng rất may khi mò đến phòng l💎àm hộ chiếu gặp lại ngay đứa bạn cũ cấp 3 ngồi chỗm chệ ở đó, giờ làm cán bộ mặc quân phục có sao có vạch oai quá. Thế là đương nhiên tôi nằm trong đối tượng ưu tiên.
Thủ tục làm hộ chiếu cũng rất nhanh gọn và thuận lợi. Lịch thông🔯 báo toàn bộ đoàn du lịch có mặt tại công ty lúc 20h điểm danh, rồi lên ôtô đi Nội Bài. Tôi từng là thành viên của nhiều đoàn phượt, cũng từng rong ruổi khắp các nẻo đường xa xôi. Đây cũng không phải là lần đầu tiên tôi đi nước ngoài, nhưng trước đó hành trình đều trên ôtô: Lào, Campuchia, rồi từ Campuchia đi Thái Lan hoặc là Vân Nam Trung Quốc. Đây có lẽ là lần đầu tiên đi nước ngoài bằng máy bay. Tôi có tí sa𝄹ng chảnh và hồi hộp.
Lên máy bay, tôi đường gần như thích đến nỗi suýt hét ầm lên khi ghế tôi ngồi sát với cửa sổ... và ngồi sát bên là một vị khách người Hàn khoảng trên 50 tuổi. Hương vị Hàn Quốc đã rất gần đâu đây, chỉ cần chợp mắt sau 1 giấc ngủ là tôi sẽ có mặt trên đất nước của những bộ phim truy꧒ền hình🦹 lãng mạn, của Kpop...
Máy bay cất cá🌠nh,🐭 lúc đó khoảng 23h Hà Nội. Từ cửa sổ máy bay nhìn xuống, Hà Nội lung linh huyền ảo với những ánh đèn nhiều màu sắc. Tạm biệt Hà Nội thân yêu nhé!
Trên đất nước Hàn Quốc
Tôi tỉnh dạy nhờ tiếng đánh thức của người khách Hàn Quốc ngồi bên cạnh, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế Incheon. Hành trình bay đêm nhưng vì háo hức mà tôi mãi không chợp mắt được. Người khách Hàn Quốc chủ động bắt chuyện trước, nhưng vì tiếng Anh của tôi không tốt lắm, nên khi trò chuyện thi thoảng tôi lại nhăn răng cười (do tính chất công việc mà tôi chỉ dùng tiếng Anh để đọc và dịch nên nghe và nói không tốt tí nào, nhưng cũng đủ để giao tiếp đơn giản). Có lẽ vì vậy mà mọi ngườ💙i có cảm giác tôi thân thiện chăng? Tôi tin là vậy, dĩ nhiên là vậy bởi khi vẫy tay chào tạm biệt, tôi nhìn thấy sự ấm áp trong ánh mắt của người bạn mới quen. Hy vọng sẽ gặp lại bác ở đâu đó trong hành trình này.
Sân bay quốc tế Incheon lúc 5h sáng khá vắng vẻ. Tôi lặng mình ngắm Hàn Quốc say ngủ trong lung linh huyền ảo của buổi sáng sớm đầu thu. Lúc bấy giờ đang là đầu tháng 9, Hà Nội cũng đã vào thu, nhưng mỗi nơi lại có những nét đặc trưng riêng. Hà Nội là sự thân thuộc ăn sâu vào tâm trí, còn nơi đây là những lạ lẫm đến ngỡ n🌞gàng. Cảm giác ở giữa nơi xa lạ khiến cho mỗi bước chân tưởng chừng như không chạm tới đất.
Hàn Quốc lạ từ những bông hoa đồng nội mọc dọc đường tàu hỏa hay những bụi cỏ xanh mướt mọc ven đường. Suốt quãng đườ🏅ng từ sân bay đi Seoul có rất nhiều hoa dại, những cánh hoa nhỏ xinh màu tim tím, đỏ hoặc vàng hoặc trắng muốt rung rinh trong gió se lạnh, nó gợi lên sự thanh khiết và thơ mộng vô cùng. Trên ôtô, phần lớn mọi người lại tranh thủ ngủ tiếp giấc ngủ chưa no say, nhưng tôi không làm sao rời mắt khỏi những thứ đang trôi qua cửa kính ôtô. Không thể lãng phí những hình ảnh, những ấn tượng đầu tiên được.
Xe dừng ở quán😼 ăn v🐬en đường, có lẽ điểm dừng chân này thuộc thị trấn nhỏ ở cửa ngõ Seoul. Cả đoàn ăn sáng.
Chúng tôi lên xe đi được một đoạn thì trời bắt đầu mưa. Ở Hàn Quốc, mùa thu cũng có những lúc giống như ở Hà Nội, mưa nắ🎐ng thất thường, những cơn mưa có thể chỉ trong chốc lát nhưng cũng có thể kéo dài cả ngày. Trước khi đi tôi đã꧂ chuẩn bị chiếc ô che, nhưng khi kéo vali ra khỏi nhà tôi lại để quên trên bàn. Vậy là không có ô.
Ngày đầu tiên ở Seoul phủ một màu xanh xám bởi mưa, không có nắng nhưng mọi cảnh vật vẫn bắt mắt lạ thường. Tôi⭕ nhớ đã căng ngực hít thở thật đã đời sự trong lành bầu không khí trong buổi sáng đầu tiên ấy.
Tối đầu tiên ở Seoul là trải nghiệm không bao giờ quên đối với tôi. Trong lịch trình thì toàn bộ buổi tối đoàn được free khám phá Seoul theo cách mọi người muốn. Mọi người trong đoàn nhanh chóng lập thành các nhóm khác nhau, nhóm thì đi đến những nhà tắm hơi tập thể, nhóm thì đi dạo sông Hàn, nhóm sẽ bắt các tuyến tàu điện ngầm đi đến chợ đầu mối rau củ quả lớn nhất Seoul để mua quà, còn tôi thì loay hoay một lúc cuối cùng rơi vào nhóm đi ăn nhậu. Thực ra thì chúng tôi sẽ có 4 đêm ở Seoul nên việc chọn đi tắm hơi tập thể hꦗay dạo sông Hàn, hay đi tàu điện ngầm đến chợ đầu mối, hoặc trải nghiệm đồ nhậu trong các quán ăn đêm dựng bạt ngoài phố chỉ là việc lựa chọn thứ tự trước sau. Tốp chúng tôi có 6 người, đi lang thang qua các con phố gần khách s꧑ạn, ngắm nhìn Seoul trong màn đêm. Trời mưa lất phất, phảng phất hơi lạnh, cái lạnh se se khiến cho lòng người thấy bình yên vô cùng. Không ai mang ô, ai cũng quần sooc và áo khoác nhẹ nom rất model Hàn.
Cứ thế, chúng tôi đi hết con phố này qua con phố khác. Trên những trục đường chính ô tô và các phương tiện giao thông đi lại tấp nập, nhưng ở những tuyến phố phụ thì vắng vẻ và yên tĩnh kỳ lạ. Một Seoul ồn ào náo nhiệt bên cạnh một ꧙Seoul quá đỗi dịu dàn🐓g.
Những tối tiếp🌸 theo cũng là những tối không thể nào quên được đối với tôꦏi.
Năm ngày ở Hàn Quốc, được đi mua sắm trong các cửa hàng🌱 miễn thuế hoặc được đánh thử free son trong shop mỹ phẩm cũng là cảm giác vô cùng sung sướng. Ở Hà Nội không thiếu những trung tâm thương mại hoặc những cửa hàng bán đồ hiệu nổi tiếng, nhưng việc chi tiền mua đồ ở Seoul và Hà Nội có những trải nghiệm khác hẳn nhau. Và ở Hàn Quốc, nơi nào chúng tôi cũng nhận được đón tiếp lịch sự nhưng cũ🌠ng rất vừa phải. Ở Hà Nội, là công dân Hà Nội, tôi phải thừa nhận là chưa bao giờ tôi được chăm sóc như vậy ở bất cứ của hàng nào từ bình dân đến sang trọng. Hơi buồn nhỉ?
Khách sạn tôi ở nằm trên một con phố nhỏ, xung quanh có rất nhiều công ty, văn phòng. Sáng cuối cùng ở Seoul, tôi dậy rất sớm đi bộ xung quanh khách sạ⭕n. Đường phố vắng vẻ, đôi ba chiếc xe taxi lao vút qua, thấp thoáng người chạy bộ buổi sáng về. Tôi có cảm giác sắp rời xa một nơi vừa mới kịp quen, còn chưa kị🙈p khám phá hết cũng là một cảm xúc khó tả.
Ngày cuối cùng ở Hàn Quốc, trước khi bắt chuyến bay trở về Hà Nội, đoàn chúng tôi sẽ được đi thăm bảo tàng lịch sử quân đội Seoul và khu vực phi quân sự biên giới Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên. Điều bất ngờ nhất trong hành trình của mình là tôi đã gặp lại người khách ngồi bên cạnh ở chuyến bay Hà Nội - Seoul trong bảo tàng. Tôi kịp chụp với bác✤ một tấm làm kỷ niệm.
Bốn năm trôi qua, quãng thời gian đủ làm phai mờ nhiều thứ. Trong quãng thời gian đó tôi đã trải qua những ngày tháng khắc nghiệt nhất trong đời, bị công ty cho thôi việc ngay sau khi sinh em bé hay những xung đột mẫu thuẫn không thể giải quyết với gia đìn👍h nhà chồng, khiến cho tình cảm vợ chồng bị sứt mẻ và cả chứng trầm cảm kéo dài sau sinh. Trong sự mịt mù ấy, tôi vẫn thường lấy những hồi ức tươi đẹp của quá khứ để từng bước từng bước một tiến lên phía trước, để rồi mạnh mẽ bước ra khỏi những ưu phiền, những khó khăn. Và những ký ức về Hàn Quốc là một trong những nốt nhạc đẹp đẽ, chỉ cần chạm nhẹ vào là lại ngân lên, lấp lánh và ấm áp từ trong tận đáy lòng.
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 31/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |