Năm 2013 vừa qua, “con gái rượu” của chúng tôi đã trúng tuyển vào 2 trường đại học. Còn gì xứng đáng hơn là thưởng liền cho con gái yêu một chuyến du lịch Hàn Quốc cùng với mẹ, vì con gái rất mê các nhóm n♏hạc, diễn viên điện ảnh, kể cả món ăn Hàn Quốc. Đặc biệt là con gái đã học một khóa tiếng Hàn và dự định sẽ chọn tiếng Hàn là ngoại ngữ hai. Con gái tôi được cô giáo người bản xứ khen viết chữ đẹp.
Sau khi nắm được một số thông tin trên Internet và số vốn ít ỏi tiếng Hàn, mẹ con tôi quyết định đi phượt một chuyến Hàn Quốc 10 ngày để tự trải nghiệm. Lúc này mẹ con tôi đều có tâm trạng khó tả, vừa vui, vừa hồi hộp. Chúng tôi vạch kế hoạch rất cẩn thận và kỹ lưỡng từng thời gian trước, trong và sau chuyến du lịch, vì khi trở về Việt Nam là đúng thời điểm con gái tôi nhập học. Nhờ vậy chuyến đi của chúng tôi rất suôn sẻ và thuận lợi mà khởi đầu là việc xin cấp visa được nhanh🐠, gọn, lẹ vì chúng tôi có bộ hồ sơ tự làm hoàn chỉnh.
Điểm đến chúng tôi chọn là miền Nam Hàn Quốc, đi qua các thành phố và tỉnh lớn như Seoul, Suncheon, Wando và đảo Jeju vì Seoul và Jeju là 2 địa danh xuất hiện trong hầu hết các phim Hàn Quốc. Nhưng rất 🌳tiếc là bây giờ đang ở thời điểm giao mùa giữa hè và thu nên chúng tôi không được tận hưởng, ngắm nhìn rừng cây lá vàng lãng mạn, tuyệt tác của xứ sở kim chi. Bù lại, chúng tôi rất tâm đắc với chuyến đi phượt đúng nghĩa để khám phá Hàn Quốc với hầu hết các phương tiện giao thông như lượt đi bằng máy bay từ Việt Nam đến Hàn Quốc, quá cảnh Manila (Philippine🅠); bằng tàu KTX từ Seoul đến Suncheon. Ngoài ra, chúng tôi còn đi bằng xe buýt liên tỉnh từ Suncheon đến Wando và bằng phà từ Wando đến đảo Jeju.
Ở lượt về, chúng tôi đi bằng máy bay từ Jeju về sân bay Gimpo, bằng tàu điện ngầm từ Gimpo về lại Seoul và bằng máy bay từ Seoul về Việt Namജ (quá cảnh Manila - Philippine). Nhờ vậy, chúng tôi được tiếp cận nhiều với người dân bản địa, tìm hiểu và học hỏi những cái hay, cái đẹp mà Việt Nam c﷽hưa có.
Ấn tượng đầu tiên mà chúng tôi cảm nhận là nếp sống của đại đa số༒ người dân Hàn Quốc ở sân bay, tàu điện ngầm. Nhiều người có tâm lý sợ trễ giờ nên phải chạy rất tất bật. Vì ở thành phố lớn nên đa số người dân Seoul, nhất là phụ nữ và giới trẻ đều ăn mặc rất chỉn chu, trang điểm đẹp và sang trọng. Những nơi công cộng, mọi người đều trật tự, tôn trọng sự im lặng của những người chuಞng quanh, nếu không sử dụng tai nghe thì cũng sử dụng điện thoại di động để giải trí.
Người dân Hàn Quốc lịch sự, cởi mở, thân thiện, không chỉ những người làm trong ngành dịch vụ du lịch mà kể cả những người phục vụ quán ăn, người bán hàng ở chợ địa phương đều rất ân cần, vui vẻ. Một phụ nữ trung niên đi đường cũng sẵn sàng giúp đỡ khi chúng tôi hỏi đường đến bến xe liên tỉnh Wando, vì chúng tôi xuống nhầm trạm buýt. Mặc dù rào cản ngôn ngữ nhưng chúng tôi vẫn hiểu nhau, con gái tôi cũng kịp sửa lại cꦓán dù cho chị ấy và mọi người vui vẻ chụp với nhau vài tấm hình để kỷ niệm.
Đất nước này thanh toán cước phí chủ yếu bằng thẻ, nơi nào cũng có thể nạp tiền vào thẻ (sân bay, tàu điện ngầm, nhà ga…). Những nơi đó đều có Wi-Fi phục vụ. Hệ thống biển báo chỉ dẫn có cả 2 thứ tiếng Hàn và Anh, giúp cho du khách an tâm hơn trong việc đi lại. Hệ thống 🌸cửa hàng tiện lợi và nhà vệ sinh công cộng có khắp mọi nơi, văn minh, lịch sự nâng cao tính phục vụ người dân của chính phủ Hàn Quốc.
Văn hóa xếp hàng được tôn trọng triệt để. Một buổi chiều nọ, tại cửa hàng bán kem ở phố Insadong (Seoul), chúng tôi thấy một hàng người “rồng rắn” chờ mua kem và tất nhiên mẹ con tôi cũng đứng vào hàng để được thưởng thức thử. Thật tuyệt vì đây là lần đầu tiên chúng tôi ăn kem một cách độc đáo như vậy. Kem được người bán hàng bơm vào cái bánh hình cây gậy dài khoảng 0,4m một cách điệu nghệ. Vì nó có hình thù như cây gậy nên chúng tô🔥i tự đặt nó là kem cây gậy.
Đặc biệt, người Hàn Quốc cũng đề cao việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc như Việt Nam. Chúng tôi đến Cố Cung Changdeokgung ngay vào dịp Tết Trung thu, cũng là Tết truyền thống của người Hàn Quốc. Người dân được nghỉ Tết để vui chơi, giải trí. Vào Cố Cung những ngày lễ, ai mặc đồ truyền thống sẽ được miễn vé cổng. Chúng tôi tranh thủ chụp phía sau họ ꦦvài tấm ảnh làm kỷ niệm.
Vào cuối tuần, chúng tôi bắt tàu KTX đến Suncheon để tham quan vườn ngập mặn vớ🌊i đồng cỏ lau bạt ngàn, để có dịp ngắm nhìn và hòa vào dòng người dân bản địa, những người thích cảnh thiên nhiên và được nhìn lũ trẻ con cùng cha mẹ chúng câu cua giải trí. Mọi thứ thật đáng yêu làm sao!
Sau khi dành một ngày ở Suncheon, chú✃ng tôi lại tiếp tục cuộc hành trình với điểm đến tiếp theo là Wando. Mua vé phà xong còn sớm giờ, ch♍úng tôi ghé một quán ăn gia đình và lúc đó mới thật sự được thưởng thức món ăn theo phong cách người Hàn (ngồi bệt dưới sàn gỗ, thức ăn kèm rất nhiều đĩa nhỏ đa dạng những kim chi, dưa cải muối ... bày chật cả bàn).
Sau 4 giờ đồng hồ, phà đã đưa chúng tôi đến đảo Jeju trong cảm giác háo hức, nhưng do thời gian đi phà lâu như vậy nên chúng tôi khá mệt vì say sóng. Sau một đêm ngủ lấy lại sức, chúng tôi thật sự cảm thấy vui và khỏe. Chào buổi sáng, chúng tôi thầm cảm ơn đời đã cho hai mẹ con có cơ hội sống vui bên nhau để bù lại những ngày tháng lo âu của cả gia đình, bởi căn bệnh ngặt ng🦂hèo của tôi mấy năm trước. Nhìn con gái vui vẻ đi bên mẹ, lòng tôi thấy thanh thản, bình yên. Hai mẹ con vừa đi bộ từ khách sạn ra thác Cheonjiyeon vừa chụp ảnh cho nhau. Đảo Jeju buổi sáng khá bình yên, không xao động, đã 7h30 mà đa số các ngôi nhà vẫn còn đóng cửa im lìm, ngoài đường chỉ có vài người thức dậy chơi với chú chó yêu của mình.
Trưa hôm đó, chúng tôi bất ngờ gặp được một cô dâu Hàn Quốc người Việt Nam quê ở Sóc Trăng. Kỳ thật! Cô ấy có vẻ bề ngoài giống như người bản địa nên ban đầu chúng tôi không phát hiện là người cùng dân tộc với mình, ඣmà chính cô ấy phát hiện và mừng rỡ khi gặp chúng tôi. Cả ba tay bắt mặt mừng như gặp lại người thân. Sau những câu đối đáp thú vị, mọi người chia tay và không quên ghi lại vài pô hình làm kỷ niệm. Tối đến, mẹ con chúng tôi bách bộ từ khách sạn 🌺đến cầu Saeyeon hóng mát. Từ xa, cây cầu hiện ra với dáng hình vòng cung cùng với ánh đèn màu lung linh nổi bật. Chúng tôi cũng bắt gặp những chiến sĩ đang làm nhiệm vụ quanh khu vực đó để giữ gìn sự bình yên cho du khách.
Ngày hôm sau, trên đường đi đến “vách đá đen có hình thù kỳ dị” Jusangjeolli, chúng tôi dạo quanh khu vực tòa nhà Trung tâm hội nghị Quốc Tế ICC với kiến trúc hiện đại và hoành tráng. Xung quanh đây, những mảng công viên xanh mát với những hàng cây vౠừa thẳng tắp vừa uốn lượn, tạo cho du khách cảm giác thật thoải mái và dễ chịu, xứng đáng là nơi diễn ra các hội nghị mang tầm cỡ quốc tế. Buổi chiều, ❀chúng tôi tiếp tục khám phá chợ ở Seogwipo (đảo Jeju) và dạo tất cả các quầy hàng. Dù chợ ở đảo nhưng kẻ mua người bán tấp nập, đầy đủ các ngành hàng. Chúng tôi chọn mua đặc sản kẹo chocolate quít về làm quà và một ít trái cây về phòng ăn. Ngoài ra chúng tôi cũng không quên mua quà lưu niệm là các cặp ông Dolhareubang, biểu tượng của đảo Jeju về tặng cho bạn bè, người thân.
Trở về Seoul, chúng tôi tiếp tục đi tàu điện ngầm để đến Tòa nhà YG Building nơi có nhóm nhạc mà con gái tôi yêu thích (2NE1, Bigbang), nhưng chỉ đứng từ ngoài nhìn vào và chụp ảnh tòa nhà làm kỷ niệm. Chúng tôi không được phép vào thăm. Buổi tối cuối cùng ở Seoul, mẹ con tôi kiểm điểm lại hành trình theo kế hoạch, chúng tôi đã thực hiện được khoảng 80% so dự kiến ban đầu, chỉ tiếc là không đủ t🌸hời gian để đi quận Gangnam (n🐽ơi “sản sinh” bài hát Gangnam style và điệu nhảy ngựa nổi tiếng khắp thế giới), cũng không kịp xem show nhạc nước ở cầu Banpo.
Ngày cuối cùng ở Seoul, buổi sáng chúng tôi tranh thủ đi mua sắm thêm, nào là mỹ phẩm, nào là quần áo… Đến 16h, chúng tôi mới phải rời Seoul ra sân bay Incheon, nhưng 10h chúng tôi đã trả phòng và gởi lại hành lý để tranh thủ đi tham quan điểm cuối cùng là tháp 🎉Namsan. Ấn tượng nơi đây là đường dẫn vào tháp. Những con đường dốc, uốn lượn, rợp bóng những hàng cây to cao, mát mẻ làm mê hoặc lòng người. Ở đây, chúng tôi bắt gặp nhiều đoàn giáo viên hướng dẫn các cháu mẫu giáo đi dã ngoại. Nhìn các cháu thật dễ thương như những chú gà con đi theo mẹ.
Ấn tượng hơn nữa là những cây thông được “vun trồng” bởi vô số ổ khóa, do các đôi nam nữ gắn vào với mong muốn thắt chặt𝓀 tình yêu. Thật là thú vị khi chúng tôi bắt gặp chữ viết của ai đó là người Việt Nam trên những phiến gỗ. Trên đường về khách sạn, chúng tôi cũng “tham lam” một ít thời gian còn lại để ghé qua trường Đại học Ewha Womans University. Lúc này là giờ tan trường, sinh viên nữ tỏa ra rất đông. Vì không đủ thời gian, chúng tôi đành chụp vài tấm ảnh từ ngoài nhìn vào làm kỷ niệm mà thôi.
Thấm thoắt 10 ngày đã trôi qua. Chúng tôi rời đất nước Hàn 💜Quốc xinh đẹp, hiếu khách để mang về Việt Nam những kỷ niệm khó quên. Chúng tôi nhớ mãi những con đường tuyệt đẹp khi đi bằng xe buýt 600 từ sân bay Jeju đến Seogwipo dưới bầu trời hoàng hôn, có ông mặt trời đỏ dịu trên bầu trời xanh ngắt. Chúng tôi vẫn nhớ mãi tuyến đường 5.16 rợp bóng mát với hai hàng rừng cây to đẹp. Nơi đây đã đưa chúng tôi rời Seogwipo về Jeju, để trở lại một thành phố Seoul sôi động và náo nhiệt.
Xin cảm ơn đất nước, con người Hàn Quốc. Một sự ưu á🎶i chúng tôi dành cho bạn. Máy bay cất cánh rồi mà cả hai mẹ con vẫn cò🍷n bồi hồi, lưu luyến. Lần sau, khi ông xã nghỉ hưu và đứa con trai sắp hoàn thành chương trình cao học, cả gia đình 4 thành viên sẽ trở lại đất nước xinh đẹp này. Đây là dịp tốt nhất để cả gia đình chúng tôi cùng du lịch bên nhau trên đất nước xinh đẹp, hiếu khách của bạn.
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 15/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Nguyễn Thị Vàng