Tôi thích thẳng thắn và nhanh gọn nên không phải là fan hâm mộ của phim truyền hình nhiều tập lê thê của Hàn Quốc. Tôi thích ăn rau tươi và không ăn cay được nên tôi không ưa lắm món kim chi. Tôi không sử dụng mỹ phẩm nhiều nên cũng không mặn mà với các sản phẩm làm đẹp Hàn Quốc. Tôi không làm việc cho công ty Hàn Quốc. Tôi không học ở Hàn Quốc. Tôi không có người thân là cô dâu Hàn Quốc. Tuy nhiên, tôi đã có chuyến kết hợp dự hội thảo và du lịch ít n⛦gày tại Hàn Quốc và hôm nay tình cờ lướt web biết về cuộc thi “Hàn Quốc - Hành trình kỷ niệm” quá đúng với trường hợp của tôi, nên tôi viết vội vài dòng lưu lại kỷ niệm chuyến đi đáng nhớ với nhiều ấn tượng tốt💧 đẹp ấy.
Cảm nhận của tôi về đất nước Hàn Quốc rất đặc biệt mặc dù tôi đến xứ sở kim chi và🌃 nhân sâm vào mùa hè. Đó là khoảng thời gian mà thời tiết không hề ưu ái du khách. Nhiệt độ mùa hè nóng bức làm tôi cảm thấy không thoải mái lắm dù tôi sinh sống ở miền Nam Việt Nam, lại thêm mưa gần như liên tục nên tôi không dạo chơi được nhiều. Cảnh vật khoác một màu xanh rì nên phong cảnh tự nhiên, không ấn tượng như sắc màu rực rỡ của lá mùa thu lãng mạn, hay màu trắng xóa của tuyết mùa đông lạnh giá, hoặc màu trắng muốt của hoa đào nở rộ đầu xuân đầy thơ mộng. Tuy vậy, tôi rất hài lòng và cảm thấy hạnh phúc với chuyến đi ấy vì tôi được gặp người thân, đồng nghiệp và những người bạn Việt Nam hiện là học giả nghiên cứu và nghiên cứu❀ sinh tại các trường đại học lớn tại Hàn Quốc, cũng như những người bạn Hàn Quốc tôi gặp trong chuyến đi. Do đó, đối với trải nghiệm của tôi sau chuyến đi thì con người là yếu tố quyết định và quan trọng khi tạo nên ấn tượng tốt đẹp trong lòng du khách.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Hàn Quốc là vẻ đẹp của cảnh vật tự nhiên, cũng như sự hiện đại của những công trình cơ sở hạ tầng do công sức con người Hàn Quốc góp phần tạo nên. Điểm đến đầu tiên của chuyến hành trình của tôi là sân bay quốc tế Incheon vào sáng sớm đầu tuần. Sân bay rộng rãi, hiện đại và sạch sẽ. Để tới nơi làm thủ tục hải quan, tôi phải chờ chiếc xe điện chở hành khách. Tôi nhận thấy cấu trúc sân bay tương tự sân bay Osaka ở Nhật. Tôi nhớ có lần đọc báo người ta bảo rằng vì chính phủ lo người dân bị tiếng ồn bởi động cơ máy bay cất và hạ cánh, nên người ta xây sân bay cách xa trung tâm thành phố. Tôi thấy có cả ưu điểm và nhược điểm trong quyết định này. Tuy nhiên, ở Hàn và Nhật thì họ khắc phục nhược điểm sân bay xa thành phố bằng hệ thống đa dạng các loại phương tiện giao thông, nối từ sân bay vào trung tâm thành phố để tạo sự thuận tiện cho hành khách. Tôi đón tàu điện (AREX - Airport Railroad Express) về trung tâm thành phố Seoul sau khi ghé quầy thông tin (Information) hỏi về các loại phương tiện đi lại, so sánh các loại và cách mua vé nếu muốn sử dụng phương tiện giao thông công cộng. Tôi được hướng dẫn chi tiết và cẩn thận. Rời khỏi quầy thông tin với tấm thẻ nhựa mang tên T-money card dành nạp tiền vào để đi tàu điện hoặc xe buýt.
Vài ngày lưu lại ở Seoul đủ để tôi tới một vài khu vực tiêu biểu. Đầu tiên là khu mua sắm Myeongdong và Dongdaemun. Choáng ngợp với người và hàng hóa, đó là ấn tượng của tôi. Nhưng ấn tượng đẹp hơn là cung cách phục vụ tận tình, chuyên nghiệp, vui vẻ, hòa nhã và hiếu khách của nhân viên tại những nơi ấy. Tới khu Insadong tôi có cơ hội thuê bộ Hanbok - trang phục truyền thống để mặc chụp ảnh lưu niệm. Ngoài ra, tôi còn tận dụng thời gi🦋an tham quan được làng cổ Namsangol Habok và cung điện Hoàng gia. Tôi hiểu thêm về lịch sử và văn hóa truyền thống của Hàn quốc qua những hình ảnh sống động - một cách học lịch sử hiệu quả thông qua trực quan và trải nghiệm.
Rời Seoul, tôi lên tàu tốc hành (KTX - Korea Train Express) đến Ulsan. Tàu rất đúng giờ và nhanh, di chuyển êm ả. Tôi đến Ulsan khoảng sau hơn 2 giờ trên KTX. Ga Ulsan rộng rãi và hiện đại như một sân bay. Vừa ra khỏi nhà ga là dãy núi xanh thẫm trước mặt với dòng chữ trắng thật to: Ulsan For You chào đón. Thời gian ở Ulsan tôi được bạn giới thiệu tham quan trường Đại học Ulsan, sân vận động Ulsan Munsu nơi từng tổ chức Thế vận hội và cơ hội trải ngiệm đi xe buýt tới biển Ilsan. Nếu đi tàu điện ngầm tôi thích bao nhiêu thì đi xe buýt tôi không thoải mái bấy nhiêu. Tôi chỉ đi có 2 chuyếnᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚ xe, nên không dám nhận xét khái quát toàn bộ hệ thống xe buýt ở địa phương, nhưng tôi nghĩ họ cần cải thiện một số điểm như lái xe nhanh, dừng xe khá đột ngột và số lượng ghế trên xe ít.
Sau đó, tôi có bạn đồng hành cùng đi xe khách qua Daegu. Xe khách với ghế ngồi rộng rãi thoải mái, thích hợp cho chuyến hành trình dài. Tại Daegu, tôi may mắn được chở tới đường hầm Rượu Hồng (Persimon Wine Tunnel). Cả khu vườn hồng xanh mướt đang vừa kết 🐽trái bao bọc xung quanh đường hầm rượu. Người bạn địa phương bảo rằng nhiệt độ trong đường hầm luôn được ổn định ở mức 15 độ C. Du khách có thể mua rượu và thưởng thức tại chỗ hoặc mua đem về làm quà.
Vào một sáng cuối tuần, anh họ của tôi dắt tôi đi bộ dọc những con phố rợp bóng cây anh đào để lên chân tháp Daegu. Thang máy đưa chúng tôi lên đỉnh tháp. Từ đấy nhìn xuống thành phố Daegu trải rộng tới chân núi, quy củ và hiền hòa. Có lẽ𝓀 người Hàn có tài về quy hoạch đô thị nên phố xá đông đúc nhưng không gian thoáng đãng và đặc biệt vẫn có những mảng xanh, giúp lọc không khí làm cho môi trường sống của người dân được trong lành.
Chiều hôm đấy, tôi đi xuống tháp và đón xe điện tới khu Cheong Market. Anh họ của tôi dắt tôi tới khu chợ bình dân của người Hàn. Ở đây, tôi bắt gặp những hình ảnh khá quen thuộc của chợ Việt Nam. Chợ cũng gồm nhiều sạp nhỏ san sát nhau, chỉ khác là không quá ồn ào. Trước khi vào cổng chợ thì cũng có người ngồi bán dọc vỉa hè. Họ bán mớ chứ không cân kilo như ở Việt Nam. Và không hiểu sao, đa số người ngồi dọc vỉa hè là người cao tuổi, tầ♐m 50 tuổi trở lên. Anh họ của tôi vốn là một học giả giáo dục nên anh mong muốn tôi được tận mắt chứng kiến sự khác biệt trong xã hội. Anh muốn tôi hiểu rằng bên cạnh những nơi hoành tráng với cuộc sống của những người khá giả thì vẫn còn nhiều người lao động vẫn vất vả, tất bật mưu sinh. Cuộc sống tại Hàn cũng cạnh tranh rất cao và cũng không phải là thiên đường cho những🙈 ai không có quyết tâm, sức phấn đấu hay lười biếng.
Chặng đường cuối cùng của chuyến hành trình của tôi là bay đi đảo Jeju từ sân bay Busan. Tại đảo Jeju, tôi đã đón xe đi tới Nam đảo để tham quan Jeju Folk Village Museum - nơi từng khởi quay một số tập của phim cổ trang Nàng Dae Jang Geum, một thời làm điên đảo khán giả màn ảnh nhỏ Việt Nam. Bảo tàng này có cấu trúc khá giống Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam ở Hà Nội mình. Tại đây, tôi đọc được 3 điều mà không hề tồn tại ở đảo và 3 thứ mà đảo nổi tiếng. Đảo không hề có trộm, nhà không có cửa và không có ♌người ăn xin. Đảo nổi tiếng với gió, đá và phụ nữ. Gió thì tôi nghe anh phụ trách backpacker (nhà trọ bình dân) giải thích là tới mùa gió nhiều, thậm chí máy bay không thể cất và hạ cánh được. Đá thì khu đảo có nhiều tượng đá, hàng rào cũng làm bằng đá, đặc biệt là những hòn đá xếp lên nhau vững chắc chứ không hề có sự trợ giúp từ xi măng hay sắt thép. Còn về phụ nữ thì tôi chưa có dịp được nghe giải thích. Cho nên, tôi sẽ quay lại để tiếp tục tìm giải đáp cho thắc mắc của mình.
Ấn tượng kế tiếp là hệ thống giao thông công cộng của Hàn Quốc thật tuyệt vời. Hệ thống tàu điện ngầm (metro) ở các thành phố lớn hiện đại, đúng giờ và nhà ga thì an toàn và sạch sẽ. Nói về hiện đại thì TP có rất nhiều tuyến tàu điện ngầm, nối với nhau và “thế giới ngầm” ở các ga chính với các cửa hiệu thời trang, các cửa hiệu bán hàng hóa, các gian hàng kinh doanh san sát nhau. Tôi có cảm giác, người ta tận dụng đến từng milimet đất trống. Toa tàu điện rộng rãi với gh𒁃ế ngồi hai bên và khoảng giữa rộng cho người đứng.
Ở đây, người dân sử dụng tàu điện rất nhiều và giá tàu cũng hợp túi tiền, khoảng 900-1.200 won cho một chuyến đi trong khoảng cách tối đa 10km. Ở sân ga có bảng hiệu báo tàu đang di chuyển đến đâu và khoảng thời gian dự kiến tàu sẽ đến ga mình đang đợꦫi. Ở những ga lớn hoặc chính, có màn tường bằng kính bảo vệ, ngăn cách sân ga và tàu điện nên hành kh𒉰ách có cảm giác rất an toàn. Mọi thứ ngăn nắp và sạch sẽ. Có nhiều nhân viên quét dọn khu vực sân ga, cầu thang lên xuống ga thường xuyên và người dân cũng ý thức không vứt rác bừa bãi nên ga tàu luôn sạch sẽ.
Ngoài ra, điều làm tôi cảm phục nền giáo dục và văn hóa xứ Hàn là dù ra khỏi tàu rất đông đúc, nhưng người ta không hề chen lấn mà trật tự di chuyển đến thang bộ hoặc thang cuốn và tự động vào hàng trên thang cuốn để♎ lên cửa ra khỏi ga. Khi sử dụng൲ thang cuốn, những hành khách thong thả thì đứng qua bên tay phải để thang từ từ cuốn lên, nhường lối bên trái cho những hành khách vội vã bước đi trên thang cuốn. Tại Daegu, ở hầu hết ga tàu có cả một cái biển giới thiệu về thông tin của địa danh mà ga mang tên. Mặc dù ở Nhật, hệ thống tàu điện ngầm quy mô hơn, rất nhiều tầng ngầm với số lượng người sử dụng nhiều hơn, hệ thống giao thông công cộng ở Hàn cũng rất ấn tượng.
Sau cùng là ấn tượng của tôi với người Hàn Quốc và kỷ niệm với những người mà tôi gặp. Tôi thích ngắm các cô gái, chàng trai Hàn Quốc ăn mặc quần áo chỉnh c🔴hu, thời trang nhưng kín đáo nên nhìn rất đẹp mắt. Vì tôi ghé Hàn vào mùa hè nên con gái có mặc shorts để khoe chân trần trắng mịn, nhưng tôi quan sát thấy chỉ có nhóm tuổi teen thì mới mặc shorts thôi, còn phụ nữ nói chung ăn mặc rất lịch sự và cũng rất kín đáo. Họ không hề mặc áo dây, thậm chí nếu áo hơi mỏng là họ mặc bên trong thêm mꦿột lớp lót. Họ có làn da trắng sáng thu hút, nhưng tôi không rõ đó là vẻ đẹp tự nhiên hay có sự đóng góp của nền mỹ phẩm tuyệt vời cũng như công nghệ giải phẩu thẩm mỹ Hàn Quốc. Nam thanh niên ở Hàn đa số rất cao, tôi thầm nghĩ không biết có phải nhờ thực phẩm nhiều sâm nên chiều cao họ tốt hơn người Việt mình?
Ngoài ra, ở Daegu, tôi có gặp gia đình một giáo sư người Hàn vào một ngày cuối tuần khi con trai của ông đang thực hiện nghĩa vụ quân sự về thăm nhà. Giáo sư cho biết nam thanh niên Hàn tới tuổi trưởng thành đều phải đi nghĩa vụ quân sự, hầu như không hề có chính sách 💜đãi ngộ, miễn giảm hay đặc cách gì cả. Có lẽ do chính sách gần như không miễn trừ một ai như thế nên chính phủ và người dân ở đấy không phải đau đầu vấn nạn quan liêu, tham ô, nhũng nhiễu ở quan chức và nạn chạy chọt nhằm trốn thực hiện nghĩa vụ quân sự của người 🎉dân. Có vẻ người dân Hàn có ý thức tuân thủ luật pháp tốt và tính kỷ luật cao.
Còn ở bến xe chính của♊ đảo Jeju, tôi đã gặp được một nữ nhân viên điều phối xe dễ mến. Cô ấy trạc ngũ tuần, người thấp bé và thanh mảnh. Nhìn dáng cô nhanh nhẹn và cô có nụ cười rất thân thiện và dễ gần. Khi được biết tôi đi tới đảo có một mình để dự hội thảo, cô ân cần hướng dẫn tôi chuyến xe nào đi đến nơi tổ chức hội thảo, giờ xe khởi hành và tên điểm tôi cần xuống xe. Cô viết cả tiếng Hàn lên giấy cho tôi, phòn🎶g khi tôi không gặp người nói tiếng Anh. Cô còn đưa tôi lên xe và báo với tài xế nơi tôi cần xuống. Cô rất nhiệt tình giúp đỡ người bỡ ngỡ mới đến đảo như tôi. Có lẽ đảo Jeju nổi tiếng về phụ nữ là nhờ vậy chăng?
Hàn Quốc cũng từng trải qua chiến tranh như Việt Nam. Người dân Hàn Quốc của những năm đầu thế kỷ 20 cũng cực khổ, vất vả, chân lấm tay bùn như người Việt Nam. Thế mà, giờ đây họ phát triển, trở thành một trong những con rồng châu Á. Hầu như mỗi người dân đều có ít nhất một chiếc điện thoại Samsung cầm tay, mới thấy được 🐎tinh thần ủng hộ hàng tiêu dùng nội địa của người Hàn rất cao. Ở những nơi công cộng như trạm xe điện ngầm, trạm xe buýt, trung tâm thương mại - mua sắm, Wi-Fi cung cấp miễn phí cho tất cả mọi người. Về mức độ thuận tiện của công nghệ thông tin dành cho du khách thì tôi đánh giá Hàn Quốc cao hơn nhiều so với Nhật Bản. Nhưng tôi ấn tượng hơn tất cả là mức độ an toàn về mặt an ninh xã hội và sự ngăn nắp, sạch sẽ từ đường phố đến nơi ở tại Hàn Quốc. Tôi từng đi du lịch ba lô ở một số nơi như Indonesia, Cambodia, một số tiểu bang ở Australia và Mỹ thì nhà trọ bình dân (backpacker) ở đảo Jeju rất sạch sẽ và thơm tho. Hình ảnh khách bộ hành đi bộ dọc phố hoặc vỉa hè, một tay vung vẩy ví tiền trong khi tay còn lại nghịch điện thoại là chuyện bình thường. Thậm chí, tôi có thể yên tâm để balo xuống một nơi để tự do tạo dáng chụp ảnh gần đấy.
Tóm lại, nếu có dịp, tôi sẽ quay 𒉰lại đất nước hiện đại về cơ sở vật chất, mức sống của người dân khá cao, mà vẫn giữ vững và phát huy nét đẹp của văn hóa truyền thống. Một nơi mà giá trị văn hóa và chuẩn mực đạo đức vẫn còn được giữ vững trong sự phát triển vượt bực vềꩵ kinh tế - xã hội và hội nhập quốc tế.
Cuộc thi 'Hàn Quốc hành trình kỷ niệm' do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Tổng cục Du lịch Hàn Quốc tại Việt Nam tổ chức, bắt đầu từ ngày 1/7 đến 31/8. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Lê Xuân Mai