Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi làm việc tại công ty tư nhân ở TP HCM đến giờ được 7 năꦺm, môi t🌄rường làm việc tốt, thu nhập ổn định, vì phải phụ giúp gia đình nên tôi không dư dả nhiều.
Trong quá trình đi làm, tôi không tìm hiểu thêm ai nữa. Mãi đến năm ngoái tôi mới "phục kích" chuyên mục Hẹn hò của báo, bài nào cảm thấy thật sự phù hợp tôi mới gửi thư. M༒ỗi lần 🔯viết thư tôi cũng rất thành tâm, không hiểu sao cả năm anh chàng đều im lặng, chẳng ai hồi âm dù là từ chối.
Cuối năm ngoái tôi không còn hứng thú với mục Hẹn hò nữa, chỉ chú tâm vào công việc, coi như duyên chưa đến. Cuối năm, tôi mua thêm chiếc điện thoại cũ giá rẻ nhằm mục đích giải trí, còn điện thoại chính để dành cho công việc. Dù không đọc Hẹn hò nhưng tôi vẫn theo dõi các chuyên mục khác của báo trên chiếc điện thoại cũ đó. Tôi thấy có sẵn một tài khoản VnExpress trên điện thoại và sử dụng luôn, một phần vì không muốn sử dụng tài khoản cũ, phần vì tài khoản mới này có cái tên tôi thấy hay và ấn tượng. Tôi sử dụng nó để đăng một số bình luận thì có bạn trả lời bình luận của tôi, nhờ tôi liên hệ với bạn ấy qua mail. Ban đầu tôi không quan tâm lắm nhưng sau đó cảmꦑ thấy tò mò.
Khi tôi gửi e🌱mail và trao đổi thì được biết tài khoản và điện thoại mà tôi đang sử dụng là của một người mà bạn ấy quen, chị đó bị mất điện thoại. Tôi cũng muốn trả lại cho người bị mất nên anh cho thông tin liên lạc với chị ấy. Khi tôi kể việc này cho bạn💯 cùng phòng nghe, bạn nghi ngờ và sợ tôi bị lừa. Tôi lại suy nghĩ mất cả ngày và cuối cùng quyết định liên lạc với bạn của anh. Chị xác nhận đúng là điện thoại của mình, tôi hẹn chị đến công ty để nhận lại. Sau khi trả lại điện thoại cho chị, tôi thông báo với anh và anh hẹn tôi đi uống nước để cảm ơn. Bình thường tôi sẽ từ chối những trường hợp như thế này nhưng không hiểu sao với anh lại thấy tin tưởng và đồng ý.
Anh hẹn vào buổi tối cuối tuần gần nhà trọ của tôi, chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau. Anh kể là chị đã đăng bài lên mục Hẹn hò, anh gửi thư làm quen nhưng chị từ chối hồi âm vì đã tìm được người phù hợp. Khi đọc được bình luận của tôi, nhận ra tên cùng với ảnh đại diện của chị nên anh đã trả lời bình luận để liên lạc lại. Sau đó anh mới biết khi bài chị được đăng, con gái chị bị ốm phải nằm viện ở TP HCM (chị sống ở Đồng Nai). Lúc chăm bé ở viện, chị bị mất điện thoại. Ch꧅úng tôi nói chuyện, tâm sự rất nhiều, tôi cảm thấy vui vẻ, ấm áp khi ngồi với anh. Anh đưa tôi tới nhà trọ rồi mới về nhà. Đêm đó nằm mãi tôi chưa ngủ được, vừa cầm điện thoại lên thì nhận được tin nhắn của anh: "Em ngủ chưa"? Lâu lắm rồi tôi chưa có cảm giác vui và hồi hộp như vậy. Chúng tôi lại nhắn tin thêm lúc nữa và giờ anh chính thức là người yêu của tôi.
Anh từng có vợ nhưng chị bị bệnh qua đời, chưa kịp có con. Tôi cảm nhận được anh là người sống rất tình cảm, biết quan tâm đến người khác cho dù không mang lại lợi ích gì cho bản thân. Đặc biệt hơn, anh nấu ăn rất ngon, không nhậu nhẹt và hút thuốc. Anh cũng nặng gánh mẹ già, giống hoàn cảnh của tôi nên chúng tôi rất đồng cảm. Anh làm bên xây dựng nhưng ꧋năm ngoái công ty hoạt động không được tốt nên muốn tìm công việc khác. May mắn thay, sếp tôi đã nhận anh vào công ty với công việc đúng chuyên môn (chỉ huy trưởng công trình) và mức lương ổn định. Mong nhậ💯n được nhiều sự chúc phúc từ các bạn.
Hoa
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc