From: HA PHAM
To: vne-kinhdoanh
Subject: tu do hoa thuong mai - tu do hoa nganh oto
Thời gian không cho phép để xây dựng một thương hiệu ôtô VN theo đúng nghĩa. Bởi thương hiệu lâu nay thường gắn chặt với trình độ phải lý, sức mạnh của vốn kinh doanh, văn hóa làm việc và nói chung những cái mà người ta gọi là khá cạnh tranh.
Liệu người tiêu dùng phải trả bao nhiêu và bao lâu cho các doanh nghiệp ôtô VN để một ngày nào đó, chúng ta tự hào về ôtô VN giống như người Nhật tự hào về Toyota, người Hàn Quốc tự hào về Hyundai.
Tôi được biết ở Hàn Quốc, người ta đã mất vài chục năm để bảo hộ cho nền công nghiệp ôtô vậy mà thương hiệu Hyundai cũng chỉ bán được ở Hàn Quốc và một số nước châu Á chứ không phải tại thị trường Mỹ hay châu Âu.
Dù người Hàn Quốc tự hào về Hyundai nhưng họ cũng chưa thể trả lời được bao giờ thương hiệu này chinh phục được 2 thị trường Mỹ và châu Âu.
Hoàn cảnh của VN khác rồi, chúng ta không còn thời gian để bảo hộ nữa. Khi tham gia sân chơi mới, buộc VN phải hiểu ra thị trường rộng hơn nơi mà chỉ có những kẻ thực sự khôn ngoan bản lĩnh mới tồn tại được. Nếu cứ bảo hộ rồi đến một ngày nào đó, Chính phủ không thể bảo vệ được doanh nghiệp nữa khi ấy họ sẽ ra sao. Trong khi đó, hàng nghìn tỷ đồng ngân hàng cho vay bằng cách huy động tiền tiết kiệm của dân. Đến lúc nào đó khi các dự án không kịp thu hồi vốn, ai sẽ chịu trách nhiệm về những đồng vốn này. Rõ ràng, VN đang đầu tư theo hướng không bền vững và chưa thực sự khả thi.
Hậu quả là, người tiêu dùng phải chịu thiệt hại khi phải mua xe ôtô chất lượng thấp, giá cao vì ít sự lựa chọn. Bên cạnh đó, ngân sách nhà nước cũng bị thiệt hại. Ai cũng hiểu, ngân sách được hình thành một phần từ thuế của các tổ chức, cá nhân. Nhà nước phải kiểm soát chi phí đầu vào của các doanh nghiệp ôtô để thu được thuế thu nhập doanh nghiệp.
Lâu nay, người tiêu dùng vẫn tự hỏi, tại sao VN không thả nổi thị trường ôtô theo giá quốc tế, thay vào đó là thu thuế đường cao, đánh thuế nặng môi trường đối với ôtô. Ở Singapore hằng năm, Chính phủ chỉ cho phép bao nhiêu xe chạy trên đường và người tiêu dùng phải đấu giá nếu muốn có một chiếc xe Licence được phép chạy trên đường phố của Singapore. Tất nhiên, đặc thù của nước này là hạn chế về địa lý nhưng VN cũng có thể làm bằng cách thả nổi.
Theo tôi, nếu VN thả nổi giá thị trường ôtô, cả người tiêu dùng và Chính phủ đều được lợi bởi một khi cơ chế được rõ ràng, người tiêu dùng mua xe theo giá thị trường, nộp thuế 1 lần cho xe đỗ và chạy trên đường. Thuế này được nộp tháng vào ngân hàng Nhà nước, không thất thoát đi đâu được. Người tiêu dùng không bực mình vì phải mua xe giá cao và nghe các công ty sản xuất ôtô cũng như các nhà điều hành chính sách vì phải giải thích vòng vo khó hiểu vì sao giá ôtô lại cao.
Ha Pham