"Ghế HLV có bốn chân thì c🧸ầu thủ nắm đến ba" là câu nói nổi tiếng của ông Đặng Trần Chỉnh - hiện tại là Giám đốc Kỹ thuật ở Bình Dương, ý rằng HLV ở Việt Nam phải kiêng dè các cầu thủ bởi họ có thể "bẻ ghế" bất cứ lúc nào. Nhưng HLV Lê Thuỵ Hải là ngoại lệ. Trong sự nghiệp cầm quân, ông chưa từng nhân nhượng với ꦯbất cứ sự chống đối nào.
Ông Hải là đ💃oá hoa nở muộn trong giới HLV Việt Nam. Ông khởi nghiệp năm 1995 - 15 năm sau khi treo giày, nhưng chỉ nắm các đội bóng ít tên tuổi thời đó như Quảng Ngãi, An Giang, thậm chí là nữ Quảng Ninh. Dẫn dắt Hà Nội ACB cuối năm 2003, khi 57 tuổi, là lần đầu tiên ông chinh chiến ở V-League. Thương vụ này bầu Kiên mặc cả từng trăm nghìn tiền lương. Nhưng ông Hải bảo lúc đó bầu Kiên trả một nửa lương cũng nhận việc bởi khát khao được cầm quân, được hít thở bầu không khí V-League.
Một HLV ít tên tuổi, làm thế nào để trị được dàn cầu thủ ngôi sao của bầu Kiên? Ông Hải lấy ngay đội trưởng Vũ Minh Hiếu, ngôi sao số một của đội bóng để "xử" lấy uy. Trên chuyến xe đầu tiên cùng đội bóng đi tập, lúc mọi người đã có mặt, chỉ còn một người đang hối hả chạy đến, cách xe k꧃hoảng 100 mét. Liếc thấy đó là Vũ Minh Hiếu, ông Hải khẽ bảo tài xế "Đi đi". Tiếng ông gằn xuống như kiểu bảo "Tôi biết kia là Minh Hiếu rồi, không phải đợi!". Xe chạy, cả đội choáng váng với HLV mới.
Cũng ở Hà Nội ACB, ông Hải tiếp tục tung đòn trị ngoại binh. Sau mùa 2003 chơi thăng hoa, ghi 11 bàn, giúp Nam Định giành HC đồng, Achilefu được bầu Kiên rải tiền đón về. Anh tự xem mình là ngôi sao. Có lần, trong bữa ăn tập thể Achilefu lớn tiếng mắng đầu bếp, đòi ngồi bàn riêng và chế độ ăn riêng. Ông Hải lập tức gằn giọng, đuổi thẳng tiền đạo Nigeria khỏi nhà ăn và cắt suất bữa đó. Sau s🐓ự cố trên, Achilefu ngoan hẳn. Các ngoại binh khác của Hà Nội ACB cũng không một lần dám 🅘bật "bố Hải".
Tại V-League, các ngoại binh có chút khả năng thường "khệnh khạng". Họ hưởng lót tay, chế độ lương cao gấp nhiều lần cầu thủ nội, lại thường đòi hỏi chế độ sinh hoạt riêng. Trong khi đội ở tập trung, họ ở khách sạn, đưa vợ con ha🍌y người yêu tới sống cùng. Một cựu tuyển thủ Việt Nam, chơi cho Đà Nẵng khi ông Hải dẫn dắt, kể rằng khi ngoại binh mới có chút thái độ là ông thường "bật đèn xanh" để các nội binh "kèm cặp" tới số, nên tất cả đều phải vào khuôn khổ.
Với Bình Dương, ông Hải đạt đỉnh cao sự nghiệp là ba chức vô địch V-League. Nhưng cũng tại đây, ông gây lùm xùm khi đầy đꩵoạ Lê Công Vi🌄nh, tuyển thủ số một Việt Nam lúc đó, lên ghế dự bị.
Ngày 16/10/2014, Công Vinh ký hợp đồng ba năm với Bình Dương, nhận lót tay khoảng 8 tỷ đồng. Về đất Thủ, tiền đạo từ🥀ng ba lần giành danh hiệu Quả Bóng Vàng Việt Nam trở thành cầu thủ đắt nhất năm 2014. Tuy nhiênꩲ, thương vụ này do Chủ tịch CLB ký, không hỏi ý kiến HLV.
Ông Hải liền tống Công Vinh trên băng ghế dự bị, kèm tuyên bố: "Tôi không thích Công Vinh và cũng không đồng tình ký hợp đồng với cầu thủ này. Tuy nhiên, ban lãnh đạo Bình Dương muốn có cậu ta để tạo hiệu ứng truyền thông. Anh Đức mùa vừa qua giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc V-League 2014, điều này có🌳 nghĩa là cậu ta hay hơn Công Vinh. Do vậy, chuyện Công Vinh phải ngồi dự bị ở Bình Dương mùa tới rất có thể sẽ xảy ra".
Công Vinh từng bức xúc cho rằng ông Hải không ưa mình vì không được "phế, phẩy" gì từ vụ chuyển nhượng. Chủ tịch CLB Bình Dương khi ấy cũng đã gợi ý tiền đạo người xứ Nghệ mang hơn trăm triệu đồng đến biếu. Công Vinh tất nhiên không làm. Và khi biết chuyện, ông Hải cũng tuyên bố không thèm tiền, và khẳng định "cầu thủ biếu điếu thuốc thì nhận chứ tiền th♔ì không thiếu đến mức phải làm như vậy".
Các học trò của HLV Lê Thuỵ Hải đều cho rằng ông "ác mồm nhưng không tư thù". Ông có thể mắng một ngôi sao tới tấp, nhưng ngày mai vẫn cho đá chính bình thường. Đặc biệt, dù bắt đầu sự nghiệp từ "bóng đá bao cấp", nhưng cách quản lý nhân sự của ông Hải rất chuyên nghiệp. Ông không quản cầu thủ ngoài giờ tập luyện và thi đấu. Hết giờ cùng đội, cầu thủ có thể thoải mái sinh hoạt cá nhân, miễn giữ được thể lực để thi đấu. Thời ông dẫn dắt Đà Nẵng, từng có cầu thủ đi chơi tới 3h mới về. Ông Hải không mắng nhưng ra sân tജập, ông giao cho bài nặng nhất để kiểm tra thể lực. Cầu thủ vượt qua được, ông vui vẻ bảo "ok".
Không chỉ với các cầu thủ, ngay cả với các ông bầu, HLV Lê Thuỵ Hải cũng cư xử cứng rắn, không cho can thiệp vào chuyên môn. Cuối năm 2003, sau một trận đấu giao hữu ở Hàng Đẫy,ꦗ ông tranh luận gay gắt cùng bầu Kiên về chuyện nhân sự. Lên cao trao, ông tuyên bố: "Nhà tôi ở ngay Hà Đông, nếu cần vài chục nghìn xe🃏 ôm là về tới", ngụ ý không ngại bị sa thải.
Trong bóng đá Việt Nam, bầu Đệ từng làm khổ nhiều HLV bởi🐷 thích can thiệp vào chuyên môn. Chỉ HLV Lê Thuỵ Hải là xử lý được vấn đề. Chính bầu Đệ trong Hội nghị các Chủ tịch CLB năm 2011 kể lại rằng từng bị ông Hải đuổi khỏi nhà ăn khi ♎tới thăm đội bóng và có vài ý kiến về chuyên môn.
Bầu Đệ rất bực nhưng không làm được gì lúc đó, vì ông Hải là công thần của CLB Thanh Hóa. Từ chỗ không được đánh giá cao hồi đầu mùa, đội bóng xứ Thanh trở thành hiện tượng khi thi đấu thăng hoa ở V-League 2011. Thế nên, khi Thanh Hóa thất bại 2-3 trước SLNA trên sân nhà ở vòng 21 và HLV Lê Thụy Hải bị nghi ngờ đã chủ động "buông" cho đối thủ đến gần hơn chức vô địch, bầu Đệ đã thẳng tay "t💯rảm" tướng mà không ♔báo trước.
Lúc đó, ông Hải "lơ" đang dẫn quân vào Đà Nẵng chuẩn bị cho vòng 22 và nhận thông tin mình bị sa thải qua... báo chí. Nhà cầm quân cá tính tức giậnꦡ rời khách sạn. Sau đó, ông Hải tự bỏ tiền đền bù ba tháng lương (khoảng vài trăm triệu đồng) để được ra đi, vì không muốn kéo dài sự hợp tác với vị chủ tịch mà ông mô tả là "không biết gì về bóng đá".
Trong lịch sử bóng đá Việt Nam, HLV Lê Thuỵ Hải được ví như "Người Đặc Biệt" với cá tính ༒thẳng thắn, không biết sợ ai. Nhưng ông cũng là người hiếm hoi được rất nhiều cầu thủ nể trọng gọi là "Bố".
Hùng Minh