Ngày xưa, một ngày t♉ôi chạy sô quay hình bốn chập hài với thù lao hơn chục triệu đồng. Giờ tôi chỉ diễn khi Việt Hương, Cát Phượng... chạy sô nước ngoài. Nếu tôi có trở lại diễn thì cũng chỉ là khi sân khấu Phú Nhuận tìm được một đội ngũ quản lý tốt.
Lúc này, tôi cọi trọng hơn hết vai trò làm bầu. Tôi xây dựng thương hiệu sân khấu Phú Nhuận trước là đam mê, sau là trách nhiệm phải đảm bảo thu nhập cho cuộc sống của êkíp làm việc chung với mình. Diễ♈n viên họ còn có cuộc sống riêng, có gia đình, con cái nên cần kinh tế. Tôi chưa đảm bảo được kinh tế dư dả, cuộc sống tiện nghi cho họ thì phải cho họ các cơ hộ𒅌i. Diễn viên trẻ đâu phải ai cũng dễ dàng có được cơ hội đi lưu diễn, nhưng ở sân khấu Phú Nhuận, tôi tự hào điều đó đến liên tục.
Song tôi cũng cần đảm bảo cả chất lượng những đêm diễn nữa. Chúng tôi cũng có những thỏa thuận ngầm với nhau là phải tuyệt đối đảm bảo lịch diễn cho sân khấu Phú Nhuận. Đến hôm nay, tôi rất tin tưởng vào đội ngũ đạo diễn trẻ đang làm việc cho mình như Đức Thịnh, Chánh Trực, Thái Hòa, Minh Béo và sắp tới là Lê Hay, Lý Thanh Thảo. Tôi đặt niềm tin tuyệt đối vào họ. Còn ch🎃uyện họ đáp ứng được lòng tin của mình đến đâu thì thời gian sẽ trả lời.
Vợ chồng Hồng Vân - Lê Tuấn Anh. Ảnh: Thế Giới Văn Hóa. |
Sân khấu kịch của tôi đã đào tạo và nâng đỡ không ít gương mặt diễn viên, nhưng rồi nhiều người trong số họ cũng ra đi. Tôi nghĩ người nghệ sĩ cần tìm nơi họ thấy phù hợp nhất với phong cách diễn để an tâm phát triển năng lực của𓆏 mình. Chính vì vậy mà chuyện đi hay ở là điều bình thường. Tuy đôi lúc có hơi buồn, nhưng rồi mọi thứ cũng nhanh chóng trôi qua khi quanh tôi vẫn còn nhiều việc phải làm.
Mộtꦑ ngày có 24 giờ, trừ 8 giờ để ngủ, nghỉ ngơi thì còn lại tôi dành hết cho công việc. Cùng lúc đảm nhận nhiều vai trò (bầu sô, đạo diễn, diễn viên, MC)🎃 đương nhiên tôi bị áp lực nhiều. Vậy nên quan trọng nhất với tôi là biết sắp xếp, cân đối thời gian và đặt mình đúng chỗ. Trong vai trò đạo diễn, dù tự tin mình đủ khả năng dựng rất tốt những vở có sự đột phá về nghệ thuật, nhưng tôi lại chọn những kịch bản đậm chất giải trí, hài hước, vui tươi. Tôi muốn dành chính kịch cho các đạo diễn trẻ để họ khẳng định tay nghề, tên tuổi.
Tôi nhận lời làm MC cho chương trình Kính đa tròng, ban đầu là vì yêu thích trẻ con. Nhưng sau khi nghiên cứu kịch bản, rồi thực hiện, tôi lại thấy chương trình này không những rất thú vị, bổ ích cho các em thiếu nhi mà còn tốt cho các bậc phụ huynh, thế nên bị cuốn theo nó. Nhưng dù ôm đồm, tôi cũng không bao giờ xao nhãng việc chăm sóc mái ấm gia đình. Bất cứ lúc nào có thể là tôi đảm đương ngay vai trò người vợ chăm sóc chồng con. Tôi lo cho ông xã n😼hững chuyện rất nhỏ thôi (vì việc lớn anh ấy gánh hết rồi), nhưng anh ấy lại hạnh phúc vô cùng. Kế hoạch sắp tới tôi đang cố gắng sinh cho anh một cậ♑u nhóc.
Thật ra nhiều lúc tôi bị căng thẳng lắm, song không muốn để những người cùng làm với mình bị ảnh hưởng. Mọi người nhiều khi chỉ thấy vẻ hồn nhiên bên ngoài mà biết đâu trong lòng tôi đang rối bời. Có lẽ cũng do tổ nghiệp thương nên cuộc sống của tôi luôn có phép cộng trừ. Khi mình bị trừ ở điểm nào đó thì mình sẽ được cộng điểm cho vẻ ngoài luôn tươi tắn, vui vẻ chăng? Những phiền muộn của công 🌜việc sân khấu thì tôi chia sẻ với ông xã. Còn những hờn giận giữa vợ chồng tôi chỉ biết tự chịu đựng bằng cách vào nhà tắm nhìn mình trong gương rồi khóc... Đến khi thấy nhẹ lòng thì đi ra.
Tôi không thể đòi hỏi sự hoàn hảo cho bản thân. Bởi vậy làm gì tôi cũng luôn cố gắng hết sức. Vớ𓂃i tôi, sân khấu là niềm đam mê cả đời.
(Theo Sành Điệu)