From: nguyen
Sent: Saturday, November 14, 2009 1:03 AM
Gửi anh Hùng,
Tôi không bàn về chi tiết vì nó có thể đúng mà cũng có thể sai, cũng không phán xét ai vì mỗi người có một cách nghĩ, một quan điểm sống khác nhau, tôi chỉ nêu ra đánh giá của cá nhân mình thông qua cấu trúc, giọng văn trong bài viết của anh Hùng thôi.
Tôi phải công nhận là anh ngưỡng mộ bản thân anh nhiều lắm. Điều đó cũng tốt thôi, nhưng đừng nghĩ mọi điều mình làm là hoàn hảo, còn những việc người khác làm thì nhỏ bé, dễ dàng anh ạ. Sau đây tôi sẽ nêu ra lý do vì sao tôi nghĩ vậy khi đọc bài viết của anh.
Anh khởi đầu câu chuyện của gia đình anh bằng câu "Thằng chồng khôn lấy con vợ dại". Tiếp đến là một đoạn diễn giải khá chi tiết về những điểm tốt tuyệt vời của anh chẳng hạn như "mười năm học sinh giỏi, mười năm làm lớp trưởng, hai năm cuối cấp làm liên đội trưởng. Năm năm đại học liên tục hoặc là bí thư chi đoàn, hoặc là lớp trưởng", "3 tấm bằng đại học", "toàn bộ tiền nong đi học tôi cũng chu cấp, thậm chí tôi còn làm giúp cô ấy đến 80% luận án thạc sĩ của cô ấy"...
Rồi anh kể về vợ của mình bắt đầu câu: "Sau đây là hình ảnh của vợ tôi để các bạn đánh giá nhé". Vậy là từ đầu chí cuối anh chỉ cung cấp những thông tin về một thái cực của anh và vợ anh (anh là mặt tốt còn vợ anh là mặt xấu). Anh nghĩ rằng đối với những người phụ nữ biết sắp xếp công việc thì những việc như chợ búa cơm nước đúng giờ, nhà cửa sạch sẽ, con cái sạch sẽ, gia đình sinh hoạt có nề nếp, đối nội đối ngoại chu đáo sẽ “nhẹ như lông hồng”. Nhưng khi đọc đoạn anh kể về vợ anh thì tôi cảm thấy để hoàn thành những công việc đó một cách nhẹ nhàng theo tiêu chuẩn của anh thì chị ấy cần đáp ứng được rất nhiều điều kiện. Xem ra việc đó chẳng nhẹ nhàng, dễ dàng chút nào rồi.
Gửi bạn Pha Le,
Tôi và những bạn khác tham gia ý kiến vào bài viết của anh không phủ nhận là người vợ như anh Hùng kể là đoảng nhưng bạn và anh Hùng có cùng một cách nghĩ mà cá nhân tôi hoàn toàn không đồng ý. Đúng là kiếm tiền không phải việc nhỏ nhưng chắc chắn nó không phải lớn nhất để đến mức khi một người đàn ông làm việc nhà thì anh ta được khen là làm việc "từ lớn đến nhỏ", rồi cảm thấy ngượng vì phải làm những việc cỏn con “ấy”.
Đồng ý là người đàn ông nên là người kiếm tiền chính trong gia đình, nhưng ta chỉ nên coi đó là một công việc trong rất nhiều việc quan trọng khác mà hai vợ chồng thậm chí là con cái (khi chúng đủ trưởng thành) cùng nhau chia sẻ, đó mới chính là một gia đình thực thụ. Có việc rất rất vĩ đại là mang nặng đẻ đau sao chẳng thấy ai coi là việc lớn vậy? Tôi thấy phụ nữ có thể kiếm tiền rất tốt nếu họ muốn và được trao cơ hội ngang bằng với đàn ông, nhưng đàn ông có thể sinh con và nuôi con rất tốt với những điều kiện ngang bằng với người phụ nữ không? Chắc chịu thôi nhỉ! Vậy nên ta sẽ không bàn chuyện lớn nhỏ gì ở đây nữa nhé. Ai tiện việc gì thì người đó làm, vậy thôi.
Tôi xin mạn phép khuyên anh Hùng nhé: Mỗi người phụ nữ là một điều bí ẩn mà anh dành cả cuộc đời cũng không hiểu hết được. Tuy nhiên, anh sẽ được thưởng xứng đáng nếu anh thật sự yêu thương, lắng nghe, trân trọng và biết chọn đúng thời điểm trong mọi việc. Đừng mong mọi việc anh làm sẽ khiến cho cô ấy tốt lên ngay lập tức, nhưng hãy tin bằng cả trái tim rằng cô ấy sẽ tốt lên.
P/S: Tôi là nam giới, đã có gia đình và là người phụ trách một phần nhỏ trong công việc gia đình: kiếm tiền. Vợ tôi mà bảo tôi đổi vai trò thì tôi sẽ tìm mọi cách để thuyết phục nàng thay đổi ý định, cũng biết thế là ích kỷ nhưng tôi chắc nàng sẽ nhường tôi để tôi tiếp tục giữ phần việc tôi đang làm.