Độc giả Trịnh Hằng (hơn 40 tuổi, Hà Nội) và con gái có chuyến du lịch Trung Quốc, cuối tháng 6. Chị đã đến nhiều thành phố và chia sẻ những trải nghiệm cũng như các món ăn tại đây.
Những ngày lang thang Trung Quốc, chúng tôi bắt gặp món đậu phụ đen trên nhiều tuyến phố lớn nhỏ. Lần đầu 🐼nhìn thấy món ăn bình dân này được bày bán trên hè phố Tô Châu, cảm nhận đầu tiên của tôi là kém hấp dẫn, đen sì, cứng quèo. Nhưng sau khi tò mò nếm thử, chúng tôi liền mê ngay.
Món ăn nhìn qua không có gì hấp dẫn, nếu đặt bên cạnh vô vàn thức quà nổi danh của ẩm thực đường phố Trung Quốc. Những chiếc khay cỡ lớn bày cả chồng "viên gạch đen" be bé chỉ có thể khơi gợi trí tò mò của du khách༺, sau khi họ đã nếm đủ thịt xiên nướng, bạch tuộc xiên nướng, chân giò hầm và các loại bánh truyền thống. Món ăn hiện được cải biên khá nhiều cho phù hợp với thị hiếu thực khách, nên tiꦍệm bán đậu phụ trên hè phố không có mùi khó chịu, chỉ có hương thơm quyến rũ của đủ loại gia vị.
Cũng vì tò mò, trên biển hiệu lại không có tiếng Anh, nên chúng tôi đánh liều rẽ vào một cửa tiệm ở Wulin Night Market - Hàng Châu và ra hiệu muốn ăn một suất. Anh chủ cửa hàng cũng giống như đa số những chủ tiệm chúng tôi từng gặp ở Trung Quốc - không nói tiếng Anh nhưng nhiệt tình, vừa ra hiệu bằng tay vừa bấm máy tính để chúng tôi biết chủng loại và giá tiền. Sau đó anh nhanh nhẹn gắp hơn chục "viên gạch" vào trong chảo dầu đang sôi lăn tăn, chiên qua vài chục giây, sau đó nhúng vào một chảo sốt mè (vừng) rồi cho vào một chiếc cốc giấy. Ở Trung Quốc chúng tôi rất ít khi gặp cốc nhựa, hộp xốp mà hầu hết là các vật liệu thân thiện với mô🍒i trường như bát đĩa giấy, cốc giấy, thìa gỗ.
Trên quầy hàng có một loạt hũ đựng gia vị, rau thơm, chủ tiệm ra hiệu mời chúng tôi dùng thử. Bắt chước các thực khách khác, chúng tôi múc gia vị vào cốc, rắc một ít rau thơm, rồi cùng nhau nế𓂃m thử món ăn kì lạ này. Và cho đến khi cắn ngập răng miếng đầu tiên, chúng tôi mới biết đó chính là đậu phụ.
Từng đi nhiều quốc gia, ăn♑ hàng chục món khác nhau chế biến từ đậu phụ, tôi vẫn phải thốt lên, món này thật sự rất khác biệt. Lớp vỏ ngoài đen đặc không daꦏi cứng như tôi tưởng, mà giòn ngọt, dễ tan, lan tỏa vị bùi bùi. Bên trong, dù đã chiên hai lần, miếng đậu vẫn mềm mọng, mịn, ngậy thơm.
Gia vị có hũ sốt mặn, có hũ sốt cay, thực khách có thể gia giảm tùy ý. Nhưng vị sốt cay ở đây không sốc như cái cay gắt của món Thái hay món Ấn, không làm chúng tôi phải vừa ăn vừa nghẹn ngào. Chúng tôi không thấy bất kỳ một mùi vị khó chịu nào mà chỉ thấy món ăn vốn được coi là "đậu phụ thúi" trong truyền thuyết ngon lành, hấp dẫn, đặc biệওt là nhờ các loại nước sốt. Với những người quá nhạy cảm về mùi, món ăn này có thể "tỏa hương hơi đậm", nhưng với những người từng nếm thử một lần, có thể muốn được trải ngh🐈iệm thêm nhiều lần nữa.
Một cốc đậu phụ khoảng 10 miếng (tương đương 3 bìa đậu vuông thường bán ở Hà Nội) có giá 20 nhân dân tệ (khoảng 66.000 đồng). Đây là mức giá được coi là rẻ với một món đồ ăn vặt ở những trung tâm du🦹 lịch như Bắc Kinh, Thượng Hả🐻i, Hàng Châu, Tô Châu. Nếu đến những địa phương khác, món ăn này có thể còn rẻ hơn.
Trịnh Hằng