- 6 năm sau “Cơn mưa” với Lê Minh Sơn, chị mới cho ra sản phẩm âm nhạc mới. Vì sao lại có sự chậm trễ như vậy?
- Đúng là rất lâu tôi mới làm album, hy vọng khán giả sẽ thích “Giấc mơ mang tên mình”. Sản phẩm gồm 6 bài quen thuộc là Chiều một mình qua phố (Trịnh Công Sơn), Con đường em mơ (Võ Thiện Thanh), Giấc mơ mang tên mình (Văn Phong), Tình yêu ở lại (Quốc Trung), Người tình trăm năm (Đức Huy), Phút cuối (Lam Phương) và ba bài mới là Thức giấc (Nguyễn Linh), Bài hát ngày không anh, Giọt sương mai (Dương Cầm). Không có gì quá cao xa, chỉ là những gì gần gũi đời sống âm nhạc. Album không nhằm chinh phục điều gì, chỉ đơn giản là ý thích của cá nhân, muốn hát những bài hát cũ. Khán giả vẫn thích những sự quen thuộc vì nó gần gũi với tiếp nhận của họ. Tuy vậy, các bài hát đều được làm mới với phần phối khí. Đây là lần đầu tiên tôi làm việc với êkíp của ♍nhạc sĩ trẻ Dương Cầm. Ban nhạc thu live toàn bộ chứ không dùng phối đàn.
- Chọn tên album là “Giấc mơ mang tên mình” chị ngụ ý điều gì?
- Tôi là người rất thích những giấc mơ chứ không phải tùy ý chọn tên một bài hát đặt cho album. Nếu nghe album 𒁏này, mọi người sẽ thấy mỗi bài hát đều chứa đựng một giấc mơ, một điều mong ước trong cuộc sống. Nằm mơ chúng ta sẽ thấy mình làm được rất nhiều thứ nhưng ở đời sống thực thì chỉ t♊hực hiện được phần nào đó thôi. Ở album này, thứ tôi làm được là hát với chất giọng kiểu khác, không trong trẻo như trước mà có gì đó đời hơn, bụi hơn, phủi hơn.
- Ít người được gọi là họa mi và khán giả khi nghe chị hát vẫn chờ đợi một cách hát trong vắt, nhẹ nhàng. Chị nghĩ sao về sự mạo hiểm trong việc làm mới mình?
- Sự trưởng thành thể hi𒅌ện qua giọng hát, cách xử lý tác phẩm. Những điều này đến một cách tự nhiên, khi hát nó cứ thế biểu hiện ra thôi. Dĩ nhiên khi làm nghề, mình phải biết mình đang làm gì. Tôi muốn mọi người thấy sự tiến bộ của mình trong nghề nghiệp chứ không phải những sự lặp lại. Nghệ thuật đòi hỏi𒆙 những sự sáng tạo.
Tôi vẫn hát trong trẻo. Trong trẻo không chỉ ở cách người ta cất giọng một cách thánh thót mà còn nằm ở tâm hồn có💮 trong trẻo hay không. Tôi cũng không thể mãi là một con họa mi bởi có rất nhiều giọng hát có thể gọi là họa mi chứ không phải mình Khánh Linh.
Cũng có n♈gười lại bảo tôi: 𒁏Thôi đừng làm họa mi nữa, hãy làm đại bàng đi.
- Chị cảm thấy mình ở đâu giữa hai con vật đó?
- Tôi nghĩ mình không thể là một loài chim (cười lớn). Trong tính cách và giọng hát của tôi có sự đối lập lớn nên tôi không dám nhận mình là gì. Tôi cứ là tôi thôi. Chỉ đơn giản thế - Giấc mơ mang tên mình mà.
- Các cô gái khi nhỏ đều xây cho mình hình mẫu về một chàng hoàng tử. Những người đàn ông đến và đi trong cuộc đời chị khác gì giấc mơ ngày bé?
- Tôi không có mơ mộng về một hình mẫu hoàng tử nào. Những người đàn ông và tôi đến với nhau bằng cái duyên, khi không còn duyên thì đường ai nấy bước. Khi mình gặp người khác phù hợp hơn, cả hai sẽ bắt đầu lại từ đầu với một tình yêu mới. Mình sẽ trân trọng người đang ở cạnh mình, còn những gì đã để lại sau lưng chỉ còn là kỷ niệm. Tôi tôn trọng và gói nó lại, cất nó đi, không muốn nhắc tới nó nữa. Hãy để nó là những g♉ì của riêng mình.
- Với người chồng đầu, chị từng chọn cách “thủy táng nỗi buồn”. Vậy trong mối tình với nhiếp ảnh gia - người từng được báo chí gọi là hôn phu của chị, chị chọn cách nào để tiêu bớt tâm sự?
- Tôi hꦏơi buồn cười ꦬvà ái ngại khi người ta bảo mình đính hôn lần hai. Tôi chưa bao giờ có lời cầu hôn nào cả. Chuyện tôi và người đó cũng không có công khai, chính thức hay gì hết. Nó không cần thiết để được nhắc tới.
- Khi chấm dứt chuyện tình đó, thú vui nhiếp ảnh của chị liệu có chấm dứt theo?
- Vẫn còn chứ. Đâu phải mình chia tay một người nhiếp ảnh thì mình cũng ghét bỏ việc chụp ảnh. Chụp ảnh là nhìn những thứ động, thâu tóm nó lại trong một khoảng khắc để chuyển sang tĩnh theo cách của mình. Nghề của tôi lại là hát những thứ tĩnh trên giấy để làm cho nó sinh động lên🐭. Hai thứ đó bổ trợ cho nhau, làm nên cảm nhận của mình về hình ảnh.
- Mới đây, chị xuất hiện thân mật bên một chàng trai - phải chăng đó là người đàn ông khiến chị vui trở lại?
- Đúng thế. Đây là người bạn mới của tôi. Tôi cảm thấy mình được chia sẻ rất nhiều điều, cả trong âm nhạc. Anh ấy luôn động viê🐈n, cho những lời khuyên tốt dù đó là♊ người ngoài ngành, không liên quan tới nghệ thuật.
- Yêu một người ngoại đạo, chị nghĩ sức ép của showbiz sẽ tác động thế nào đến anh ấy?
- Mình cứ sống ♒một cách tử tế và đàng hoàng thì cũng không có gì khó xử cả. Tôi có làm gì đâu mà s𒆙ợ bạn trai mình phải chịu sức ép của điều tiếng? Sống với nhau trên cơ sở tôn trọng và đầy văn hóa - đó là điều quan trọng nhất.
- Có câu con chim sợ cành cong. Con họa mi đã hai lần trúng tên do dự thế nào khi định đậu vào cành cây mới?
- Tôi là người độc lập nên tôi có thể đối mặt với mọi chuyện. Tôi không trốn tránh điều gì khi việc đó cần phải giải quyết. Sau những va vấp tôi vẫn có thể tự trấn an được mình, tự đứng dậy để sống một cách bình thản và bản thân tôi không đơn giản sống cho mình. Tôi còn sống cho con trai,♋ cho bố mẹ và những người thân yêu. Tôi nghĩ mình cần cho mọi người chứ không phải chỉ mọi người cần mình.
- Phụ nữ hay mềm yếu, đàn ông thường được gắn cho sự mạnh mẽ nhưng trong nhà chị thì trái ngược. Chị vững vàng còn anh trai chị - nhạc sĩ Ngọc Châu có vẻ đa mang và tình cảm. Chị nghĩ sao về sự đối lập này?
- Mỗi người có một cá tính. Bề ngoài aಞnh Ngọc Châu hiền lành nhẹ nhàng còn cá tính của tôi có vẻ mạnh hơn một chút. Thế nhưng, anh tôi có sự quyết liệt riêng trong nghề nghiệp của anh ấy. Và tôi cũng không phải kh🃏ông dịu dàng.
- Cả hai anh em chị đều truân chuyên về tình cảm. Ở tuổi tứ tuần Ngọc Châu vẫn đi về một mình. Điều này có khiến cha mẹ chị sốt ruột và thấy tiếc vì đã cho hai con theo ngành nghệ thuật?
- Chuyện tình cảm cá nhân không liên quan đến vấn đề nghề nghiệp. Hai anh em tôi làm nghề chuyên nghiệp chứ không để tâm hồn nghệ thuật ảnh hưở🍒ng tới đời sống riêng. Những người tạm gọi là có tâm hồn nghệ sĩ cũng không chỉ có ở ngành nghệ thuật. Họ dễ cảm nhận được cái đẹp của cuộc sống - điều mà đôi khi những người kém nhạy cảm hơn không cảm nhận được. Cũng vì vậy mà họ hơi cực đoan chăng?
Ngọc Trần thực hiện