Ban đầu, tôi có ấn tượng không tốt về bạn, nghĩ bạn xinh nhưng hơi vô duyên. Sau này chơi tôi thấy bạn nhiệt tình, thẳng thắn, không câu nệ và hơi giống con trai. Nhà tôi không có điều kiện như nhà bạn, bốn năm đại học đều phải đi xe đạp. Bạn nhiệt tình, thường xuyên đón tôi đi học, đi ăn hay mua sắm. Khဣi đi ăn, hứng lên là bạn bao, nhiều khi tôi quên tiền bạn cũng không đòi. Chúng tôi gần như hình với bóng, chuyện gì cũng tâm sự với nhau, rồi một loạt chuyện xảy ra.
Đợt ôn thi tiếng Anh đầu ra, tôi được đàn anh giới thiệu bạn nam bằng tuổi, tiếng Anh rất giỏi, có kinh nghiệm trợ giản𝄹g ở các trung tâm và đang định mở lớp. Học phí rẻ nên tôi đăng ký và gần ꦉnhư trúng tiếng sét ái tình với "thầy" đẹp trai, cao ráo, có chút lạnh lùng này. Tôi còn kể bạn nghe tâm tình của mình. Tôi rủ bạn học cùng để tiết kiệm chi phí đi lại của cả hai. Khi bạn đến học được vài hôm, thái độ thầy khác hẳn, rất nhiệt tình và vui vẻ, cười nhiều hơn, khen bạn nhiều hơn tôi, thậm chí có hôm còn xoa đầu bạn.
>> Lo sợ tình bạn khác giới của bạn trai
Tôi thấy bạn hơ🐽i bất ngờ nhưng cũng cười cười rồi ngồi qua chỗ tôi và học tiếp, như không có chuyện gì. Hôm đó khi bạn chở tôi về, đến nhà tôi đã tát bạn, hỏi vì sao biết tình cảm của tôi mà lại để thầy làm vậy. Tôi nghĩ chẳng lẽ bạn là kẻ giả tạo, thảo mai, ra vẻ dễ thươn𒀰g? Lúc đấy bạn ngỡ ngàng nhưng lại nhíu mày im lặng, tôi hơi sợ nên bỏ lên phòng. Hôm sau bạn vẫn đi học với thầy thêm ba buổi rồi xin nghỉ. Thầy còn hỏi tôi số của bạn, điều này khiến tôi càng chắc chắn bạn làm gì đó sau lưng tôi. Lần đó chúng tôi không nói chuyện gần hai tháng, sau này làm việc nhóm chung bạn bắt chuyện lại. Tôi không còn thích "thầy" đó nên chúng tôi lại thân nhau.
Ra trường, bạn nhảy hai công ty rồi vào được công ty lớn. Bạn hay kể công việc áp lực nhưng tôi thấy lương cao hơn chỗ tôi đang làm nhiều. Sau này tôi gặp khó khăn ở chỗ làm, chán nản, tâm sự với bạn. Bạn rủ tôi về công ty bạn làm, sẽ nhờ ưu tiên hồ sơ của tôi. Tôi phỏng vấn đại và đề xuất vào bộ phận khác vì không thích và cũng không muốn làm cùng bộ phận với bạnꩵ. Chúng tôi vẫn rất vui vẻ dù đôi khi có người nói tôi nhờ bạn mới được vào đây làm. Tôi nói với bạn, bạn bảo đừng quan tâm, nhưng thực lòng bản thân r♛ất khó chịu. Thêm nữa sếp tôi cũng không dễ chịu như bạn nói, tôi nghi ngờ không biết bạn có cố ý lừa tôi vào làm ở đây không? Rồi thấy lương thưởng ở đây tốt nên tôi bỏ qua những chuyện khác.
Đợt bố tôi ốm, phòng tôi thuê lại bị chủ lấy lại, không có chỗ thuê khác giá tốt như vậy, bạn bảo qua nhà bạn ở một thời gian rồi từ từ tìm phòng. Tôi ngại không muốn nhưng đang khó khăn nên đồng ý. Về ở cùng tôi mới biết bạn không chỉn chu như vẻ nಌgoài, tuy không bẩn thỉu gì nhưng bừa bộn. Bạn cũng không nấu ăn thường xuyên mà thích ăn ngoài. H🦋ôm nào tôi nấu thì bạn ăn, nhiều hôm tôi về mệt mà chẳng có gì để ăn, trong khi nhiều hôm bạn về là có sẵn đồ tôi nấu. Bạn ăn xong rửa chén bát cho cả hai nhưng tôi vẫn thấy bực. Tôi góp ý, bạn bảo đừng quan tâm, ai thích sống sao cứ sống thoải mái, đi làm mệt còn nấu ăn làm gì. Nếu tôi không thích thì bạn không ăn đồ tôi nấu nữa. Tôi rất chạnh lòng vì bạn nói cứ như tôi đòi hỏi, trong khi bạn mới là người sống thiếu lành mạnh. Rồi tôi cũng tìm được phòng như ý và chuyển đi, bạn vẫn vô tư vui vẻ như không có gì.
Ở công ty tôi nghe được mọi người bàn tán, rằng tôi ♏may mắn khi có bạn giúp đỡ từ công việc đến chỗ ở, chỉ cần khó khăn là được giúp. Tôi rất tự ái và nghĩ thật vô lý, vượt qua vòng phỏng vấn là do tôi, chỗ ở là bạn mở lời chứ tôi chẳng xin, phải chăng vì tôi nghèo hơn nên mới bị nói như vậy? Bạn luôn vô tư, được mọi người yêu quý và tâng bốc. Tôi lại nghĩ có lẽ bạn đã nói xấu tôi nên mọi người mới bàn tán như thế. Sau đó tôi không thèm nói chuyện với bạn nữa, bạn có lỗi nên cần xin lỗi tôi mới đúng. Lần này bạn không để ý gì, thờ ơ và lơ tôi luôn. Tôi tức giận và thất vọng vì đã nhìn lầm bạn. Phải chăng bạn chỉ lợi dụn👍g tôi vào công ty để tâng bản thân lên, đạt được mục đích rồi nên lơ tôi?
Tôi tâm sự với chị ngồi cùng, chị cũng đồng ý với bạn và tôi càng hận hơn. Sau này chúng tôi coi nhau n⛄hư người xa lạ. Lúc bố tôi mất, bạn phúng viếng một phong bì dày, tôi nghĩ có lẽ bạn đã biết lỗi và muốn làm hòa. Sau đó bạn vẫn lạnh lùng nên tôi lại giận, nghĩ bạn hiểu rõ hoàn cảnh nhà tôi nên phải hiểu tôi sẽ không thể đi lại một khoản tiền như thế, nhất là khi đã nghỉ chơi với nhau. Không lẽ bạn lại làm cho công ty xem để họ nghĩ bạn rộng lượng hay muốn chế giễu tôi đây? Nghĩ vậy nên lúc bạn cưới tôi chỉ mừng vài trăm nghìn đồng. Đến khi bạn nghỉ việc lại làm mọi người trong công ty xôn xao, khi♎ến sếp lớn phải ra mặt. Tôi thấy thật nực cười, người hai mặt như bạn lại được săn đón và rồi nuối tiếc như thế.
Bẵng đi một thời gian, tôi ngày càng mệt mỏi vì áp lực với khách hàng và sếp. Tôi tích được một số vốn nên quyết định nghỉ luôn, chuyển sang công việc tiềm năng hơn. Nhờ các mối quan hệ sẵn có, tôi đạt doanh số tốt và được đề bạt lên quản lý không lâu sau đó, lúc này tôi mới biết bạn cũng làm ở đây nhưng chỉ là nhân viên bình thường. Tôi hỏi thăm quản lý của bạn, biết chồng bạn có tài, kiếm được nhiều tiền, bạn đi làm cho vui. Tôi không cho là đúng và chắc chắ𒆙n bạn chỉ đang bào chữa cho sự lười biếng, kém cỏi của bản thân. Bằng chứng là bạn rất ít lên công ty, trang cá nhân của bạn chỉ đăng hình ăn uống, hoa lá và gia đình. Ở công ty này bạn vẫn hào phóng, tôi có nên kể cho mọi người sự thật về bạn hay chấp nhận bỏ qua mọi chuyện? Tôi thực sự thấy khó chịuℱ về bạn.
Lam
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc