Từ: xiu xiu
Đã gửi: 06 Tháng Sáu 2012 11:41 SA
Chào chị Nhi!
Tôi nhỏ hơn chị một thế hệ, năm nay mới 30 tuổi thôi. Cuộc sống vợ chồng đôi khi cũng có xung đột này nọ. Tương đồng với chị ở điểm thu nhập của chồng thấp hơn nhiều so với vợ, người quen đánh giá tôi hơn hẳn chồng về mọi mặt, đôi khi chồng thấy ngại với vợ và buồn phiền về chuyện đó. Nhưng lúc nào tôi cũng trấn an chồng đừng buồn phiền, hãy sống và làm việc thật là được rồi.
Tôi không hề trách chồng không đủ khả năng đáp ứng những vật chất, chỉ cần chồng lo lắng cho gia đình, cho con, cho vợ, không sa đà những tệ nạn xã hội là tôi vui rồi. Tôi sẵn sàng chịu mọi khoản chi tiêu của gia đình từ ăn uống, sinh hoạt hay tiền học hành cho con như hiện giờ vẫn thế.
Có sao đâu chị, cuộc sống này đâu chỉ có tiền mới hạnh phúc, hạnh phúc đôi khi chỉ là nhìn chồng và con mình quấn quýt chơi đùa với nhau. Thiết nghĩ đã là vợ chồng thì đồng cam cộng khổ, tôn trọng nhau. Chồng chị là người tốt, yêu thương con, chăm sóc gia đình như vậy chị còn đòi hỏi gì nữa?
Chị sống với tâm trạng ghét cay ghét đắng thì làm sao mà sống được? Và con của🍃 chị sẽ nghĩ gì? Đừng tạo ra bi kịch nữa chị ạ, hãy sống hy sinh ít nhất là vì con của chị. Hãy bình tâm mà suy nghĩ lại. Chúc anh chị sớm tìm được hạnh phúc trong cuộc sống.