Nhân câu chuyện "Sống riêng giúp tôi trân trọng tuổi già꧅ của cha mẹ", tôi ❀xin chia sẻ thêm về cuộc sống tuổi già không ở cùng con cái của v🌠ợ chồng tôi.
Vợ ch💫ồng tôi chỉ có hai con. Bây giờ có thêm con rể, con dâ🥃u là bốn. Vì nhiều lý do, bố mẹ tôi không có tấc đất cắm dùi. Vợ tôi là người mua đất, làm nhà cho bố mẹ chồng. Mảnh đất đó phải trả nợ trong gần 5 năm. Mọi việc nhà chồng đều do vợ tôi cáng đáng. Dựng vợ, gả chồng, tang lễ cho bố mẹ chồng (dâu trưởng).
Chúng tôi làm lụng, tiết kiệm... nuôi con ăn, học, mua đất, làm nhà cho mình. Đến khi các con có vợ, có chồng, chúng tôi đều trao đổi và thống nhất với xui gia và các con rằng "cưới nhau xong thì ra ở riêng". Chưa có nhà thì đi 🍬thuê dù nhà tôi đủ phòng cho bốn gia 🍒đình ở.
Sở dĩ, chúng tôi yêu cầu như vậy l꧋à để các con được tự nhiên chăm sóc nhau, không mang tiếng phải làm dâu hay ở rể. Có thế gia đình mới phát triển được. Nếu để các con cứ dựa dẫm vào cha mẹ thì cuối cùng vẫn chỉ có một căn nhà mà thôi. Gia phong của gia🎀 đình tôi vẫn theo kiểu thuần Việt như vậy đó.
Nhiều ngꦏười hỏi vợ chồng tôi dạy con tự lập thế nào? Thực ra, ngay từ khi các con còn nhỏ, tôi luôn mở các chương trình "khám phá thiên nhiên" hoặc chọn mua video cho các con xem. Những câu chuyện như đại bàng bố mẹ đạp con rơi xuống vực để tập bay chính là bài học đầu tiên chúng tôi dạy con về tính tự lập.
Chính cuộc đời tôi cũng vì gánh nặng gia đình, bố mẹ đẻ mà đã đành bỏ qua hai cơ hội có thể có cuộc sống tốt hơn. Thế nên tôi hiểu hơn ai hết những thứ mà một người con cần ở cha m♉ẹ chúng. Điều đó càng thôi thúc tôi phải để các con có cuộc sống của riêng mình thay vì nặng gánh ở chung, nuôi cha mẹ già.
>> Tuổi già ở nhà riêng thanh thản n🌜hư ở việ💟n dưỡng lão
Giờ đây, nhà con rể, con dâu cũng gần nhà tôi (cách chừng hai km). Hàng tuần, thứ bảy, chủ nhật, hay các ngày lễ, Tết... nếu không về quê, các con đều đến "ăn vạ" ở nhà vợ chồng tôi. Trước khi có dịch, hai vợ chồng tôi vẫn đưa rước các cháu đi học. Bây giờ, các cháu không phải đến trường, nên mỗi sáng sớm, chúng tôi lại đến đón cháu về với ông bà để bố mẹ chúng đi làm. Tối đến, các con tôi ăn uống xong xuôi mới qua rước cháu về ngủ. Cuộc sống tuổi già c𓂃ủa chúng tôi cứ êm đềm, đều đặn như vậy mỗi ⛄ngày.
Tôi có thể không giàu có, nhiều vàng, bạc châu báu, hay sổ tiết kiệm riêng như người khác. Nhưng bù lại, tôi được vợ nuôi ăn ngày ba bữa, quần áo mặc cả ngày. Tôi cũng có nguồn chi tiêu an sinh xã hội hàng tháng. Thỉnh thoảng đi ăn tiệm với các con, cháu, vợ chồng tôi đều bao hết. Tài sản, tiền bạc... đối với tôi cũng chỉ là vật ngoài thân, chết không mang theo được. Bây giờ, tôi bằng lòng với những gì mình đang có. Thành công nhất của cuộc đời tôi, đó là các con tôi đang sống độc lập và đứng vững được trên đôi chân của chúng. ꦿVới một ông già 70 tuổi như tôi, ꦚnhư vậy đã là thành công nhất đời rồi.
Tôi kể câu chuyện cuộc đời của mình ra đây không phải để khoe khoang, hay lên mặt dạy đời với ai cả. Thứ mà tôi muốn chia sẻ với các bạn trẻ đó là chúng ta nên có kế hoạch và mục đích cho cuộc đời mình ngay từ sớm. Trong dư luận xã hội thời gian gần đây đang ồn ào những câu chuyện rút bảo hiểm xã hội một lần, chuyện lương hưu và tuổi già. Thế nên, điều quan trọng là mỗi người phải biết giữ gìn và rèn luyện sức khỏe, dạy dỗ con học hành nên người và để chúng sớm tự lập.
Nói một cách thời thượng là chúng ta cần🐟 phải biết quản trị tốt cuộc đời mình. Có như vậy, khi tuổi già ập đến, bạn có thể bình thản đón nhận và tận hưởng, không phải vướng bận những chuyện tiền bạc hay con cái.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.