10 năm về trước, tôi là sinh viên, mới bước chân lên thành phố xa hoa và tráng lệ. Cuộc s🤪ống lúc đó có bao điều lạ lẫm và bỡ ngỡ khác xa ở nông thôn quê tôi. Nꦇgày lên giảng đường, thư viện, tối về, tôi chỉ quanh quẩn ở phòng trọ nghe đài, đọc sách. Thời gian trôi đi trong thầm lặng, lúc đó một chiếc điện thoại cục gạch để liên lạc tôi cũng không có. Thông tin liên lạc giữa tôi với gia đình, bạn bè chủ yếu nhờ những lá thư, có việc gì gấp thì ra bưu điện gọi vài cuộc mới gặp được người thân.
Một hôm, một người bạn thân lấy chồng về phố cổ gần Hồ Gươm, tôi và một người bạn nữa đi xe đạp tới dự đám cưới và🐠 sau khi tan tiệc, chúng tôi nhanh chóng ra về. Vì trời tối lại không biết đường, chúng tôi đèo nhau một vòng. Những tưởng chúng tôi sắp về tới nhà thì lại vòng đến đúng vị trí lúc xuất phát. Đây là lần đầu tiên đi vào phố cổ, cả hai đứa chẳng biết đường, trời tối, toàn đường một chiều lên chúng tôi cứ đâm xe đi thôi.
Chúng tôi vừa đi vừa hỏi đường về Cầu Giấy và phải mất gần 2 tiếng đồng hồ mới về tới chỗ trọ. Đó là kỷ niệm đẹp gắn với tôi suốt thời sinh viên. Lần sau, đi đâu chúng tôi rút kinh nghiệm mang theo một tờ bản đồ, vừa đi vừa dòꦑ dẫm đường trên bản đồ toét cả mắt vì chữ nhỏ nhìn mãi mới ra. Ra trường, tôi may mắn có một công việc ổn định nên không có nhiều thời gian để đi chơi. Những dịp lễ Tết, bạn bè thường tụ tập và rủ nhau ra Hồ Gươm chơi, đường phố tấp nập đông người, tôi lại không quen thuộc khu vực này nên đôi lần bị lạc nhóm bạn và đành phải mò mẫm đường về trước. Tôi thầm ao ước, nếu như có một thiết bị giúp tôi có thể tìm đường đi dễ dàng thì có pꦚhải tốt biết mấy. Tôi sẽ thoải mái đi chơi, du lịch không còn sợ lạc đường nữa.
Thời gian trôi đi nhanh, tôi lấy chồng và sinh con, cuộc sống bận rộn đến không còn để ý niềm mơ ước ngày xưa nữa. Tôi bằng lòng với cuộc sống hiện tại, có máy tính, có điện thoại để sử dụng. Trước khi đi đâu, nếu chưa biết đường, tôi mở máy tính lên mạng tìm đường đi, sau đó ghi ra tờ giấy và cứ thế đi theo hướng dẫn. Rồi một hôm, có một cuộc gặp quan trọng và tôi phải lên đường ngay, không kịp mở máy tính vào mạng để tìm đường đi,💛 thế là tôi phải vừa đi vừa gọi điện hỏi chồng cách đi nhanh nhất. Rất may cuối cùng tôi đã đến nơi đúng giờ, cuộc 🌳hẹn thành công tốt đẹp.
Để giúp tôi không còn bị lạc đường, ông xã đã mua tặng tôi chiếc Tab 3 của Samsung. Những ngày đầu đón “bạn ấy”, tôi không mấy mặn mà vì chưa quen sử dụng, nhiều ứng dụng, màn hình cảm ứng nhạy quá nên nó cứ trượt đi trượt lại làm tôi run run. Nhưng bạn ấy “thật đẹp” vì màn hình rộng, mỏng và nhẹ. Chồng tôi đã tận tình chỉ cách sử dụng và tôi đã quen dần. Tôi nghiệ꧟n Tab, đi đâu tôi cũng kè em ấy bên cạnh. Nhiều hôm tôi có ý tưởng nấu món này, món kia, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Tôi lại mang bạn Tab ra lên google tìm kiếm cách chế biến, nhờ đó gia đình có những món ăn ngon và lạ miệng.
Bạn Tabꦜ đã nhiều lần cứu tôi những bàn thua trông thấy và đi đâu tôi cũng không còn sợ bị lạc đường. Có dịp hò hẹn với bạn bè hay là các cuộc gặp gỡ khách hàng, tôi không còn vội vã lên mạng tra đường đi, mà dành thời gian đó để trang điểm cho b🌳ản thân và luôn đến trước giờ nhờ chức năng bản đồ tìm đường đi có trong Tab. Khi đến nơi sớm, tôi tranh thủ chụp ảnh và up ảnh lên face để mọi người cập nhật tin tức, để bạn bè và người thân biết trạng thái của mình. Có Tab, gia đình tôi thoải mái với những chuyến du lịch tới mọi nơi, tìm hiểu khám phá nhiều miền đất hứa. Khi tới đó, nếu cần thông tin gì, chúng tôi chỉ việc lên mạng tìm kiếm thông tin. Chuyến du lịch thường gọn nhẹ vì tôi không phải mang thêm máy tính, máy ảnh. Từ khi có Tab, chúng tôi thoải mái ghi lại những kỷ niệm, vẫn có thể giải quyết công việc nếu gấp.
Tôi càng sử dụng bạn Tab, càng cảm thấy món quà chồng tặng thật ý nghĩa. Ngoài tính năng giải trí, Tab còn là trợ thủ đắc lực của tôi trong công việc. Tab giúp tôi chăm chỉ luyện tiếng Anh, họཧc được cách dịch và phát âm chính xác từng từ với tính năng S Tranlator. Tôi thích nhất là chế độ đa màn hình của Tab Samsung, bởi cùng một lúc tôi có thể sử dụng nhiều ứng dụng mà không phải tho🍸át hết các ứng dụng trước đó. Tab giúp tôi có thể làm việc và giải trí cùng lúc.
Tab còn là quyển sách điện tử giúp tôi có thể chìm đắm trong các câu cꦆhuyện và như được hóa thân vào các nhân vật, rơi nước mắt đồng🎃 cảm… Nội dung đa dạng, dành cho mọi lứa tuổi, giúp tôi như trẻ lại và tìm ra cách giáo dục con tốt hơn. Tôi còn tìm được một số sách và bài giảng hay gửi cho chị gái là giáo viên. Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi lại lôi “bạn ấy” ra để kể cho con nghe một câu chuyện cổ tích. Lúc rảnh rỗi, tôi tranh thủ “touch” vào những ứng dụng mới mẻ và say sưa với niềm đam mê của mình.
Tab đã trở thành người bạn thân thiết trong gia đình tôi. Lúc tôi nấu cơm tối thì hai bố con chơi và học. Nhìn hai bố con cười nói vui vẻ, tôi thấy thật hạnh phúc. Nhờ có Tab, tuy bé tuổi, chưa được trải nghiệm thực tế, nhưng bé vẫn có thể biết nhiều thứ, nhanh nhẹn và linh hoạt. Nhờ biết cách khai thác và sử dụng hợp lý tài nguyên mà Tab♑ mang lại, nên "em" ngày càng quan trọng và là thành viên chính thức trong gia đình tôi. Khi có tab, những lo toan, căng thẳng trong cuộc sống như được đẩy lùi, thay vào đó là phút giây hạnh phúc cả gia đình quây quần bên nhau, cùng nhau chia sẻ thông tin và khám phá được nhiều điều mới lạ. Tôi yêu Samsung galaxy Tab.
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Nguyễn Thị Hiền