Vợ chồng tôi cùng quê, trước là bạn học cùng cấp hai. Tôi là mẫu phụ nữ truyền thống, khá hiền, ít va chạm trong cuộc sống. Từ nhỏ tôi mang trong mình mặc cảm vì có khiếm khuyết về ngoại hình. Khi mang bầu tôi, mẹ bị cảm, khuôn mặt tôi có chút không cân xứng nhưng thể chất và tinh thần hoàn toàn bình thường. Sau khi tốt nghi🌼ệp đại học, tôi đi làm cho một vài công ty tư nhân.
Về phía chồng, gia cảnh nhà ℱanh khá phức tạp. Bố chồng đánh mẹ chồng rất nhiều và ở với người phụ nữ khác khi mẹ mới 35 tuổi. Lúc đó bố mẹ chồng đã có với nhau bốn mặt con. Chồng tôi cũng có nhiều bất ổn. Trước khi lấy nhau, tôi biết anh ham chơi: cờ bạc, gái gú, từng qua lại với một người làm trong quán cà phê thư giãn và có con gái với người này. Anh bảo không biết đứa trẻ ấy có phải con của anh không? Tôi nói anh đi xét nghiệm ADN, nếu con anh thì phải có trách nhiệm chu cấp ít nhất đến khi bé 18 tuổi. Anh có thể gặp, đón bé về nhà chơi với điều kiện phải nói cho tôi biết mỗi lần gặp hay đón bé. Anh không làm xét nghiệm và bảo sẽ tự giải quyết theo cách của mình.
>> Muốn thoát khỏi cảm giác chán chồng
Tôi thấy không an lòng. Trước khi lễ cưới diễn ra, tôi băn khoăn nhiều nhưng vẫn chấp nhận lấy anh vì nghĩ mình nhiều tuổi và có khiếm khuyết. M🀅ột phần cũng vì vài năm gần đó, anh đã tu chí làm ăn, tích góp và xây được căn nhà ở quê. Phần khác, tôi là bạn anh, anh chơi với bạn bè khá nhiệt tình. Đọc đến đây, chắc nhiều độc giả trách tôi ngu ngốc. Tôi biết mình sai khi🉐 thấy trước tương lai mà vẫn nhắm mắt bước vào, nhưng thôi, một phần chắc do duyên số. Bù lại, tôi có hai thiên thần vô cùng đáng yêu.
Trong cuộc sống hôn nhân, anh hơi gia trưởng, ham chơi,🍸 tính tình có phần cục súc, vũ phu. Anh không bao giờ chia sẻ việc nhà với tôi vì quan niệm đó là việc của phụ nữ. Thỉnh thoảng anh tắm cho con lớn và cho con ăn. Anh hay quát mắng và đánh bé, tôi không thích cách dạy con như vậy. Bé là con gái, mới gần ba tuổi, tôi nghĩ cần nhẹ nhàng, kiên nhẫn giải thích🐲 cho con hiểu. Anh lại cho rằng tôi chiều, làm hư con.
Ăn cơm tối xong, nếu không đi chơi, anh ôm điện thoại l🦄ướt mạng xã hội hoặc chơi cờ tướng, chơi đánh bài trên điện thoại. Anh sẵn sàng xưng hô mày tao, chửi vợ, kể cả lúc tôi bầu hay mới sinh. Anh còn hay so bì, hỏi tôi đã lo được gì cho nhà chồng hay chỉ lo cho nhà ngoại? Trong khi từ lúc làm vợ anh, gần như toàn bộ tâm trí, thời gian, tiền bạc tôi làm ra đều lo cho gia đình nhỏ, con cái. Mối quan hệ giữa tôi và bố mẹ, anh chị em chồng bình thường, không có mâu thuẫn gì.
>> Sáu băn khoăn khiến tôi muốn bỏ chồng
Hiện vợ chồng tôi thuê trọ trên thành phố, cách nhà khoảng 25 km để đi làm. Anh làm công việc tự do, nếu có việc cũng chăm chỉ đi làm, hàng tháng phụ tôi tiền sinh hoạt, nuôi con. Căng thẳng nhất là giai đoạn tôi sinh bé thứ hai, về quê nghỉ thai sản sáu tháng. Do đặc thù công việc của anh đầu năm rất ít, anh về quê có nhiều bạn cờ bạc nên đi cả ngày lẫn đêm. Tôi cứ vật lộn với hai đứa con, con lớn 🏅bám mẹ, đứa em vừa sinh quấy khóc. Tôi stress, không đủ sữa cho con ti. Có đêm ba mẹ con ôm nhau khóc. Nợ cờ bạc anh giấu, tôi chỉ nghe phong thanh là khoảng hơn trăm triệu đồng, anh vay mượn nhiều chỗ để trả.
Hết thời gian thai sản, vợ chồng và hai đứa con lên lại thành phố, tôi cho bé lớn đi học, còn thuê người bế bé nhỏ để đi làm. Lúc này không còn chỗ chơi cờ bạc, anh lại chuyển sang đi câu ở hồ dịch vụ. Có tháng anh ngồi ở đó 20-25 ngày, đến bữa về ăn cơm xong lại vội vàng đi. Mỗi lần đi câu, tiền mồi, tiền hồ dịch vụ cũng vài trăm đến cả triệu đồng. Anh bảo câu được cá nên bán trả tiền hồ. Tôi ức chế tâm lý khi vừa đi làm, vừa việc nhà, lại chăm con nhỏ. Tôi góp ý với anh từ nhẹ nhàng đến to tiếng nhưng không thay đổi được gì. Hơn một năm trước, có lần anh đi câu từ chiều hôm trước đến trưa hôm sau mới về, tôi chăm con nhỏ không chợ búa được, một phần bực tức nên không nấu cơm trưa cho anh, anh đập nồi cơm điện ꧙và đánh tôi. Đó là lần đầu tiên tôi bị chồng đánh, nói nếu có lần thứ hai sẽ rời bỏ anh.
Cách đây hơn hai tuần, bạn gái cũ anh nhắn tin cho tôi, nói tôi giữ chồng cẩn thận, anh rủ chị ấy đi nhà nghỉ. Tôi bảo chị gửi bằng chứng, chị không có. Chị mới lập gia đình được hai tháng, ở cùng thành phố với chúng tôi. Vợ chồng chị đang xây nhà, chồng tôi cấp sơn và là🔯m sơn tường cho nhà chị. Ban đầu anh đồng ý cho chị nợ lại một phần đến cuối năm, xong giờ đổi ý đòi chị trả ngay. Hai người họ xảy ra cãi vã, dọa nạt nhau, chị tức nên🍰 nhắn tin cho tôi biết.
>> Tôi chán chồn🗹g đến mức bảo anh muốn thì ra ngoài giải qu🍌yết
Tôi không nói gì, chỉ bảo không quan tâm, chuyện của anh chị thì tự giải quyết với nhau. Tôi hỏi chồng sao anh còn qua lại với chị ta? Anh bảo vì công việc, để kiếm tiền. Tôi nói anh đừng để chị ta nhắn tin làm phiền tôi nữa, sao không soi vào gương bố anh mà lại thích dây dưa với người cũ, làm khổ vợ con như vậy? Chồng chửi và lao vào đánh tôi. Tôi phản kháng lại, chửi nhau và đánh anh trước mặt mẹ chồng. Lúc này bà mới lên được vài ngày để trông con giúp vợ chồng tôi. Tất nhiên, tôi không đọ được sức đàn ông. Tôi đuổi chồng khỏi nhà trọ vì không muốn nh💛ìn mặt anh nữa.
Tôi biết vợ chồng đánh chửi nhau trước mặt mẹ chồng là sai, sau đó đã xin lỗi bà. Bà bảo tôi, trước đây bố cũng đánh chử mẹ, mẹ không bao giờ đánh chửi lại, nhẫn nhịn tất cả. Tôi nói: "Vâng, mẹ nhịn được chứ con thì không. Mẹ nhịn rồi bố vẫn bỏ đi với người khác, không có trách nhiệm gì v꧋ới con cái". Bà nói tôi đuổi con trai bà tức là đuổi bà, vì thế bà về. Tôi không giữ, ﷽con trai bà chơi bời, chưa bao giờ tôi nghe bà mắng hay răn dạy anh cả.
Giờ vợ chồng tôi ly thân. Tôi không muốn hàn gắn cuộc hôn nhân này nữa. Điều tôi băn khoăn nhất là không muốn chia tách hai con, nhìn chúng chơi đùa v༒ui vẻ với nhau mà tim tôi nhói đau. Nếu giao con lớn cho anh nuôi, tôi lo anh sẽ không chăm lo tốt vì ham chơi. Hơn nữa cháu lại là con gái, anh k꧃hông đủ kiến thức, sự kiên nhẫn để kèm cặp con khi cháu đi học (anh học chưa hết lớp bảy rồi nghỉ vì không có điều kiện học tiếp). Tôi muốn nuôi hai con nhưng không đủ kinh tế để lo cho chúng vì lương chỉ gần chục triệu đồng ở tỉnh lẻ.
>> Chán chồng sau hơn 10 năm chung sống
Với tính cách của anh, tôi biết sẽ không chu cấp cho các con vì với bé con riêng của anh, hầu như anh cũng không có trách nhiệm gì. Các con tôi còn quá nhỏ, sau này khi học cấp một, việc đưa đón con sẽ khó sắp xếp. Bố mẹ đẻ tôi cũng nhiều tuổi và sức khỏe yếu, ông bà chỉ có thể hỗ trợ trông cháu nhỏ giúp một thời gian đến khi cháu đi nhà trẻ. Về ♕tài sản chung, chúng tôi chỉ có miếng đất nhỏ, trị giá hơn một tỷ đồng, mua bằng một phần tiền tôi tích góp được trước khi kết hôn, một phần tiền vay mượn và một phần nhỏ tiền tiết kiệm chung của hai vợ chồng.
Với hoàn cảnh của tôi, liệu khi ra tòa có được quyền nuôi hai b෴é? Tôi chỉ muốn bìn⛦h yên, sống làm việc và nuôi con.
Hân
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc