Tôi làm quản lý cho doanh nghiệp nước ngoài, thu nhập trên dưới 50 triệu đồng mỗi tháng. Vợ trước đây cũng là quản lý một công ty lớn nhưng thu nhập không bằng tôi, tầm 25 đến 30 triệu đồng mỗi tháng. Tôi đưa hết tiền kiếm được cho vợ. Vợ khéo làm ăn và vun vén nên sau năm năm kết hôn, chúng tôi có nhà, có xe, vài mẫu đất, vừa mua thêm hai lô đất nền ở thị xã. Gia đình tôi không được như gia đình người khác; mẹ cờ bạc, lô đề, hay gọi điện lên yêu cầu chúng tôi hỗ trợ mỗi khi cầm cố gì đó, muốn chuộc lại hay thậm chí vay tiền nóng ở một tổ chức tín dụng. Các em tôi có gia đình riêng, công ăn việc làm đầy đủ nhưng vẫn nhờ vợ chồng tôi giúp đỡ với thời hạn kéo dài khô🦋ng biết ngày trả. Lại kể thêm, dù ban đầu vợ cũng đồng ý hỗ trợ trả tiền giúp mẹ nhưng lâu dần tôi thấy mẹ không thay đổi. Tôi ngại với vợ nên cương quyết từ chối, mẹ lại nghĩ do vợ xúi tôi nên mỗi lần như vậy bà đều chửi mắng con dâu.
Cái sai của tôi là khi nghe mẹ chửi tôi thường cứng họng, không biết đỡ lời cho vợ, chắc vì vậy em ghim lần một. Tôi cảm ﷽thấy mình lấy đúng người vì vợ sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ tài chính cho gia đình, thậm chí vợ rất khéo nấu ăn nên em luôn là người chủ chốt trong mọi đám tiệc nhà tôi. Em lại thông minh, tháo vát, học thức cao hơn tôi một bậc nên tôi lấy làm tự hào và hãnh diện lắm. Chúng tôi kết hôn đã năm năm mà chưa có con, lúc mới lấy nhau em học thạc sĩ nên bảo tôi chờ vài năm em học xong và kinh tế ổn định rồi sinh con. Năm thứ tư vợ mang thai, ai cũng vui, nội ngoại hai bên đều mừng nhưng rồi lại không giữ được đứa trẻ. Bác sĩ bảo vợ phải điều trị ít nhất năm rưỡi mới mang thai lại được. Lúc đó tôi khuyên vợ nghỉ việc ở nhà vì chúng tôi sống ở tỉnh, chi phí không đắt đỏ, tự tin có thể lo được cho vợ cuộc sống thoải mái. Em đồng ý.
Rồi em nghe ai đó nói tôi ngoại tình dù tôi chỉ theo quán tính nhìn các cô gái đẹp, trẻ trung bên ngoài một thoáng. Sau này tôi hối hận rồi vì vợ💝 rất xinh, ra đường ai cũng phải nhìn vợ, tôi tức lắm. Tôi chán giải thích vì cũng chưa từng nói thắng được em lần nào, chỉ biết im lặng, chơi game xả stress rồi đi ngủ, mặc kệ em tự khóc tự nín. Không biết do vợ nghĩ tôi ngoại tình hay do tôi vô tâm phớt lờ khi em buồn, em khóc lúc bị mẹ chồng mắng mà em đòi ly hôn. Em bảo tôi không ký thì em cũng đơn phương ly hôn, vì thế tôi đồng ý ký.
Sau khi ly hôn, em dọn ra ngoài sống, cách chỗ tôi tầm một km. Tôi sợ em quen người khác nên dọn ra theo, ở sát phòng trọ của em🐈, phần vì để tiện chăm sóc em, phần để giữ em, sợ em quen người khác. Xóm trọ toàn công nhân nên ồn lắm, đêm nào họ cũng hát karaoke, tôi ngủ không được phải dọn về nhà sống. Mỗi sớm, tối tôi đều qua thăm em, mua những món đồ ăn em thích. Em toàn chuyển tiền lại mỗi khi tôi mua gì đó cho em. Em hoàn toàn cự tuyệt nếu tôi muốn rủ đi ăn, mua sắm, du lịch. Thậm chí tôi bệnh, em không còn nấu cháo, pha sâm, pha nước cam như ngày còn bên nhau, tôi cảm thấy mình mất đi cả thế giới vậy. Tôi thật sự đau khổ khi mất em.
Đêm về, tôi thường nghiệm lại cuộc hôn nhân củꩵa mình, thấy mình đúng là có sai nên quyết thay đổi. Ai nói gì về em là tôi bênh ngay, thậm chí còn nói người nhà đừng xen vào cuộc sống của vợ chồng tôi nữa, tôi sẽ tự tìm cách kéo em quay về. Nhà tôi chắc cũng thấy sai nên từ đó không gọi điện làm phiền em thêm lần nào nữa. Hình như em đã thấy được sự cố gắng của tôi nên dần chấp nhận, không còn chuyển tiền trả mỗi khi nhận đồ tôi mua. Em còn đồng ý vào công ty tôi làm việc để vợ chồng có thêm cơ hội tìm hiểu nhau. Thậm chí nay đặt hàng mua mỹ phẩm, quần áo, hàng về tới công ty, tôi nhanh nhảu giành trả tiền, em cũng không phản kháng, tôi thấy rất vui vì lại được chăm sóc em.
Rồi công ty tổ chức đi du lịch, tôi vui sướng, muốn được ở gần em, gắn kết lại với em. Công ty cho người thân đi cùng nên tôi đăng ký cho em, gia đình em trai bốn người và thêm đứa con 12 tuổi của em gái út tham gia. Gia đình em trai có hai con nhỏ nên họ bận bịu với con cái, còn tôi bận theo đuổi và dỗ dành vợ nên đứa cháu 12 tuổi thấy không ai quan tâm, gọi về mách bà. Mẹ tôi gọi điện lên chửi em, nói rất nhiều c🍷âu cực kỳ khó nghe. Em không🉐 trả lời tiếng nào, đưa điện thoại cho tôi nghe, lần đó tôi mạnh mẽ cãi nhau với mẹ vì đã vô cớ mắng em. Rồi dù tôi được điểm bảo vệ em nhưng em lại ghim nhà tôi thêm lần nữa.
Giờ tôi đề cập chuyện quay về với em, cùng em sinh con, chăm sóc con cái, em⛦ đồng ý nhưng quyết không đăng ký kết hôn. Em không muốn liên quan gì đến nhà tôi nữa vì sợ và cũng chán nản cái cảm giác chạy vòng vòng tòa án tận 20 vòng mới có đủ can đảm bước vào nộp đơn. Em nói không cần phải đưa hết lương cho em, chỉ cần đưa em mỗi tháng 30 triệu đồng để sau này có con thì mẹ con đủ tiền sinh hoạt và nuôi dạy con đến khi trưởng thành. Tôi không đồng ý, muốn vợ chồng thì phải đăng ký kết hôn, tài sản chung, chứ chia năm xẻ 🦋bảy biết đến khi nào mới mua thêm được nhiều đất đai như xưa.
Mong các bạn cho tôi lời khuyên, l൲àm sao để em đồng ý kết hôn lạ🎃i với tôi?
Quốc Hòa
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc